Nếu như tên Cổ Đại Quả này độc ác như vậy, thì tôi sẽ độc ác hơn hắn!
Tôi khởi động chiếc xe Jetta phóng như bay về nhà, trên đường tôi gọi điện thoại cho Quách Khánh. Quách Khánh từ khi tiếp nhận địa bàn của Vu Văn Phong, thì rất ít đi học, chỉ toàn lăn lộn bên ngoài.
"Alo, Quách tử phải không?"
Tôi nói.
"Là tôi, ai vậy?"
Ở đầu bên kia vô cùng ầm ĩ, hình như là đang ở trong quán Bar.
"Ôi trời, mới hai ngày đã quên tớ! Tìm chỗ nào yên lặng chút nói chuyện có được không!"
Tôi quát vào trong điện thoại.
"A, hóa ra là lão đại! Cậu tìm tớ làm gì?"
Quách Khánh cười nói:
"Cậu chờ một lát, tớ đổi chỗ nào nói chuyện!"
Một lát sau, bên trong đã yên tĩnh đi không ít, chỉ nghe Quách Khánh nói:
"Lão Đại, tớ đang trong phòng WC, có chuyện gì không?"
"Cậu tìm mấy huynh đệ, đợi ở dưới nhà của tớ!" Tôi nói.
"Làm gì? Vào lúc nào?"
Quách Khánh hỏi.
"Đi sang huyện khác, ở Diêm Hòa thông, bây giờ, ngay lập tức, lập tức!"
Tôi nói.
"Diêm Hòa thôn? Đi tới nơi đó làm gì!"
Quách Khánh kỳ quái hỏi.
"Đương nhiên là đi làm việc, chẳng lẽ lại đưa cậu đi du lịch!"
Tôi cả giận nói.
"Có mang theo người không?"
Quách Khánh lập tức hiểu ý.
"Một mình cậu đi là được rồi, cứ như vậy nhé!"
Tôi nói.
Khi tôi về tới Hoa Hưng tiểu khu, thì Quách Khánh đã ở dưới đó chờ, tiểu tử này làm việc rất nhanh, lại còn nhanh hơn so với cả tôi!
"Tốc độ không tệ!" Tôi khen ngợi nói.
"Ôi trời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552344/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.