"Lưu Lỗi, anh có phải là có chuyện gì gạt em hay không?"
Triệu Nhan Nghiên nhìn thấy vẻ mặt của tôi không được tốt, nên hỏi.
Tôi đổ mồ hôi một, nha đầu này cũng quá nhạy cảm đi chứ, tôi lúng túng nói:
"Anh có thể có chuyện gì gạt em đâu chứ, chỉ là nhìn giáo viên mới không vừa mắt mà thôi."
Triệu Nhan Nghiên nhìn tôi trừng trừng, vẻ mặt vô cùng hồn nhiên, làm cho tôi có cảm giác như mình là ác ma đang lừa gặt một cô bé, sau đó từ trong miệng của Triệu Nhan Nghiên nói ra hai chữ:
"Không tin!"
Tôi lúc ấy nghe xong thiếu chút nữa ngất ngay tại chỗ, không tin thì không tin, chứ đâu cần dùng loại vẻ mặt này.
"Thật ra thì cũng không có gì, chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm mà thôi!"
Tôi không dám nhìn thẳng vào Triệu Nhan Nghiên.
Thực ra đây là chuyện gì cơ chứ, vốn từ sau khi tôi sống lại, Triệu Nhan Nghiên là một mối nhân duyên vô cùng hoàn mỹ, mà lại bị tôi làm cho rối tinh rối mù hết lên, vừa mới thêm Trần Vi Nhi, nay lại chọc thêm Diệp Tiêu Tiêu, làm cho tôi không biết nên làm thế nào cho phải.
Tôi thừa nhận đúng là tôi có chút háo sắc, có đôi khi kìm nén không được mình, nhưng mà cho dù là Triệu Nhan Nghiên, Trần Vi Nhi hay là Diệp Tiêu Tiêu, các là đều là mỹ nhân khó kiếm, chỉ có một trong các nàng cũng đã thỏa mãn rồi, vậy mà tôi còn muốn gia tăng liên tiếp cơ chú!
Cho dù như thế nào, người mà tôi có cảm giác có lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552343/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.