Tôi lập tức mất đi thăng bằng, chỉ trong một chớp mắt, tôi đã biết chuyện gì xảy ra, vội vàng tóm lấy một gốc cây, nhưng Trần Vi Nhi thì không có trấn định như tôi, thân thể nàng nghiêng ngả, lập tức lao xuống..
"Cút con mẹ mày đi, tao không tin là mày sẽ không chết!"
Tôi đang liều mạng kéo Trần Vi Nhi, thì đằng sau lưng lại bị dính một cú đạp thật mạnh, nhất thời tôi liền ngã xuống, cùng với Trần Vi Nhi lăn về phía vách đá...
Bởi vì tôi và Trần Vi Nhi bị lực tác động không đều, cho nên Trần Vi Nhi lăn xuống trước! Mà ở bên kia, chỉ có mười mấy thước nữa thôi là một vách đá cao chót vót của Tây Tinh Sơn! Tôi với Trần Vi Nhi vẫn đang lăn về phía đó!
Lúc này, nếu tôi muốn thoát ra thì tôi có thể buông tay Trần Vi Nhi, mà nhảy sang một bên, nhưng mà tôi không làm như vậy.
Tôi không thể để cho Trần Vi Nhi chết được! Mắt thấy vách đá đã ở trước mặt, trong đầu tôi xuất hiện một ý nghĩ:
"Chẳng lẽ tôi và Trần Vi Nhi sẽ chết ở đây?"
Hừ, tôi nhắm hai mắt lại! Tôi cũng không tin, Diêm Vương lão ca của tôi sẽ để cho tôi chết dễ dàng như vậy?
Nhưng mà, chỉ trong nháy mắt, tôi đã cảm thấy thân thể mình nhẹ bẫng, tiếng gió vang lên vù vù bên tai, rồi cuối cùng là mất đi tri giác...
Lúc tôi tỉnh lại, cả người đau nhức vô cùng, tứ chi dường như không còn cảm giác gì cả.
Tôi thậm chí không cách nào sử dụng được hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552266/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.