Sao Quỳnh Nương lại không cảm nhận được ánh mắt làm càn của hắn chứ? Nhưng nàng chỉ nửa cúi đầu, làm như không phát hiện. 
Thật ra từ hấp nóng này cũng là nàng mới nghĩ ra. Sao vạn tuế lại nghe thấy? 
Đổ than vào nồi hấp đồng, đổ nước cách một tầng để ngăn khói. 
Lúc đặt lên bàn, mặt đồng bị bỏng. Quỳnh Nương thuần thục đổ một chén bột nhỏ được hoà lên mặt đồng, trải ra, cho đậu phụ nấm ăn đã trộn lên, bọc phần vỏ bột lại, dao trúc trong tay nhẹ nhàng động vài cái là thành từng phần bụng cá phồng lên. 
Đương nhiên nếu trước đó nàng chỉ dặn dò thái giám kia làm, chắc chỉ có thể bọc bụng sủi cảo. Còn bây giờ nàng làm, có thể làm đa dạng hơn, bụng cá phồng lên, bên ngoài tưới trứng và rắc hành thái, trong vàng kim điểm xuyết chút xanh nhạt, trông rất đẹp mắt. 
Tưới nước sốt lên, bưng đến trước mặt Thái Hậu và vạn tuế. 
Từ sau lần Thái Hậu phát bệnh, bà chợt không muốn ăn gì, thêm nữa ăn chay, cả người càng không có sức. Lúc này chính mắt nhìn thấy Quỳnh Nương nướng mỹ thực, bên tai là tiếng nướng xèo xèo, quanh mũi là mùi thơm của hành của trứng, bà bỗng nhiên thèm ăn chảy nước miếng. 
Chẳng qua bà nhìn trứng gà, lại chần chờ hỏi: “Này… Có phạm vào sát giới không?” 
Quỳnh Nương cúi đầu: “Nô gia dùng gà mái nuôi trong nhà, bởi vì không có gà trống, vẫn chưa dẫm trứng, trứng này không nở, xin Thái Hậu yên tâm ăn, có điều vừa mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/2602749/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.