Chẳng qua lúc xuống kiệu, trong lòng Nghiêu thị hơi vắng lặng.
Lần trước đến tiệm chay này đúng lúc ít khách, tuy cửa hàng kia nhìn qua thì lịch sự tao nhã, nhưng vẫn cách xa sự đẹp đẽ quý giá.
Lần này đến, không nói đến một loạt chuồng ngựa chỉnh tề cách đó không xa, toàn bộ cửa sảnh đã thay đổi, hai bể cá hoa sen ban đầu đã biến mất, thay vào đó là hồ nước, bốn phía hồ nước tô điểm bằng đá hoa thạch cương lồi lõm màu vàng kim trầm, bên trên là cầu đá cẩm thạch nối thẳng đến cửa tiệm, nhìn qua như con đường nhỏ dẫn đến nơi sâu thẳm yên tĩnh.
Lúc trước Nghiêu thị nghe nói Tố Tâm Trai này kiếm được tiền cũng không để trong lòng, nhưng bây giờ mới chỉ cách hơn một tháng thôi mà cửa hàng này đã đổi cũ thay mới như vậy, có thể thấy lời đồn không giả, Thôi gia thật sự không phải thương hộ lụi bại trước kia.
Quyết định nhận Quỳnh Nương về, Nghiêu thị nhìn tình cảnh này liền cảm thấy thư thái. Cửa hàng của mình tuy nhiều, nhưng không có người xử lý.
Tuy lúc Bình Nương vừa mới tiếp nhận thì có khởi sắc, nhưng không biết vì sao mấy ngày nay dần dần hao hụt. Nếu Quỳnh Nương giỏi giang trở về, tất nhiên nàng sẽ giúp bà ta xử lý cửa hàng.
Liễu Bình Xuyên theo Nghiêu thị đến, nhìn tiệm ăn này rực rỡ hẳn lên, ả ta cực kỳ khó chịu.
Tuy rằng cực kỳ hận Quỳnh Nương, nhưng ả ta thừa nhận, bất kể kiếp trước hay kiếp này, Quỳnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/2602640/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.