Quỳnh Nương có lòng hỏi thêm về chuyện mua sắm dược liệu, nàng bảo dừng xe, nói với Công Tôn cô nương: “Nhị thiếu, có rảnh rỗi gặp nhau không?”
Công Tôn cô nương ngẩng đầu trông thấy Quỳnh Nương, trên mặt vui vẻ, văn nhã cười ha ha: “Vốn cũng muốn thế, chẳng dám xin vậy.”
Hôm nay Quỳnh Nương không muốn để Công Tôn nhị cô nương lại tiêu pha nữa, nàng xuống xe ngựa, dẫn Công Tôn nhị cô nương đến một tửu lâu khí phái trong chợ mới phát hiện hôm qua —— Trích Tiên Cư.
Đối với với việc Quỳnh Nương không chịu vào tửu lâu nhà mình, Công Tôn cô nương lắc đầu cười bất đắc dĩ, vào Trích Tiên Cư, tiểu nhị hô: “Ai u, nhị thiếu tới rồi, hôm nay sao lại rảnh rỗi quang lâm tiểu điếm thế này?”
Xem ra cùng nghề gặp nhau đều hết sức đỏ mắt.
Quỳnh Nương thô giọng nói: “Tới nhà ngươi ăn cơm, phí lời làm gì? Bưng hết bốn đĩa tám bát sở trường của nhà ngươi lên, gia muốn chiêu đãi bằng hữu, nếu không tiếp đón thì đừng có vào.”
Lúc đồ ăn lên, Công Tôn nhị cô nương ăn rất chuyên chú, lau miệng nói: “Ăn ở tửu lâu nhà mình nhiều rồi, không biết vì sao ngược lại cảm thấy đồ ăn bên ngoài thơm ngon hơn.”
Quỳnh Nương là người thạo ăn uống, nhớ tới đồ ăn ở tửu lâu nhà Công Tôn gia, đúng là không ngon lắm.
Nhưng nàng cũng không nhiều lời, chỉ nói ý tưởng tính toán buôn bán dược liệu ra, nói xong rồi hỏi: “Hình như Công Tôn cô nương rất quen thuộc với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/2602588/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.