Quỳnh Nương ngẩng đầu nhìn cái cột kia, bất kể là nhìn từ mỹ quan hay tác dụng, cây cột kia đều giống như vẽ rắn thêm chân, hình như là có người cố ý thêm vào…
Nàng thu hồi ánh mắt, đảo mắt nhìn Nhị hoàng tử, trầm giọng nói: “Một khi đã thế, vậy làm phiền nhị điện hạ rồi, ta chờ nhị điện hạ gọi đến, nhanh chóng làm sáng tỏ hiểu lầm.”
Nói xong lời này, Quỳnh Nương cúc lễ, xoay người rời đi.
Lưu Diệm nhìn bóng dáng nàng, không chuyển ánh mắt. Ngắm từ sau bóng dáng nhỏ như liễu kia, thật sự không nhìn ra là đã mang thai mấy tháng.
Từ trong miêu tả của Liễu Bình Xuyên, hắn biết kiếp trước Quỳnh Nương và Lang Vương không có giao thoa. Nửa đời trước của Lang Vương cũng có thể nói là cực không suôn sẻ.
Nhưng kiếp này chính là bởi vì Quỳnh Nương quay về Thôi gia sớm, bị Lang Vương liếc mắt một cái nhìn trúng, cường đoạt thú vào phủ, mệnh bàn cô độc cả đời của Sở Tà hoàn toàn thay đổi, không chỉ thay đổi ác danh, dần được danh tiếng trong văn võ bá quan, còn được hoàng đế sủng ái, là trọng thần được nể trọng.
Đương nhiên lí do hoàng đế sủng ái Sở Tà cũng không cho người ngoài biết. Nhưng ngoài Sở Tà là nhi tử ruột của phụ hoàng ra, hắn nhớ lại chuyện xảy ra mấy năm nay, liền phát hiện là Quỳnh Nương trực tiếp, hoặc là gián tiếp mà phát huy tác dụng thật lớn.
Đặc biệt là lần ở quân doanh, dưới tình huống đột nhiên xảy ra, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/2601986/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.