Cùng nhau ngồi hưởng thức bữa cơm chiều xong.Cả bốn người họ lại đến chiếc bàn gần đó ngồi ngắm hoàng hôn cùng nhau.
Dù đi bốn người nhưng chỉ nghe mỗi tiếng nói của Tưởng Du Vãn,lâu lâu lại nghe giọng nói của Cố Tuyết Nhi lên tiếng phụ họa.Còn Tưởng Thiên Dịch cùng Ngô Tú Hoài chỉ im lặng ngắm hoàng hôn.
Khung cảnh xinh đẹp như những câu chuyện cổ tính ngày xưa vẫn hay được nghe.Cố Tuyết Nhi dựa vào người Tưởng Thiên Dịch,bàn tay cô chà sát vào áo Tưởng Thiên Dịch để tạo hơi ấm.Không cần nghỉ ngợi nhiều cả hai cũng đã ăn ý như đọc được suy nghĩ của đối phương.
Có lẽ do sống với nhau trong ba năm.Không muốn biết cũng vô thức biết.
Cố Tuyết Nhi nhìn sang Tưởng Thiên Dịch nghĩ ngợi bỗng khẽ nói" Ông xã,chúng ta sau này có thể đi như vậy được không?"
Chúng ta sau này có thể như vậy được không?
Khi anh biết cô lấy anh chỉ vì trả thù thì anh có đối xử với cô như vậy không?
Nếu như anh biết cô kết hôn với anh chỉ vì trả thù em gái của anh thì anh có tha thứ cho cô được không?
Giá như anh không phải anh trai của Tưởng Du Vãn thì tốt biết mấy.
Hàng ngàn câu hỏi lặp lại trong đầu Cố Tuyết Nhi.Nhưng cô biết chúng sẽ chẳng có đáp án.
Hơi thở Tưởng Thiên Dịch phả vào mặt Cố Tuyết Nhi,mùi bạc hà nhẹ nhẹ nhưng lại khiến cô cảm thấy thoải mái,dễ chịu,nghe câu hỏi của cô anh im lặng một lúc mới lên tiếng:
" Có thể.Nếu sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-toi-quyen-ru-anh-trai-cua-ke-thu-/3576638/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.