Nửa năm sau khi tốt nghiệp đại học, Cố Dã thực tập ngay tại tập đoàn nhà mình một năm. Hắn chỉ cần chờ tới tháng cuối cùng để bảo vệ luận văn tốt nghiệp, hắn cũng không cần tới trường điểm danh, chương trình học đều đã sớm kết thúc.
Tất cả mọi thứ chính là miếng bánh ngọt đối với Cố Dã. Dù sao hắn cũng từng là tổng tài tập đoàn Cố thị, bảo vệ luận văn tốt nghiệp chỉ là uống sữa. Cố Dã cứ vậy mà tiếp tục cuộc sống cá mặn của mình.
Nghĩ đến tập đoàn Cố thị, hắn liền nghĩ tới bố Cố. Đã lâu rồi hắn chưa gặp lại bố mình, lần cuối cùng gặp mặt vẫn là chuyện kiếp trước. Bỗng nhiên hắn có chút đau lòng, hắn không thể làm cá mặn được, nếu không thì bố Cố sẽ sớm đổ bệnh, để lại mình hắn quản lý tập đoàn Cố thị. Đúng là vẫn nên thăm hỏi một chút.
Tại sao cơ chứ!? Không thể không lo được, hắn chỉ muốn làm cá mặn thôi mà cũng khó khăn vậy sao?
Cố Dã phá lệ chủ động gọi điện cho bố Cố, "Này, bố Cố, bố cũng đã lớn tuổi rồi, bố không cần phải lao lực như vậy đâu. Bố nhớ chú ý tới sức khoẻ của mình nhé, giao những việc không quan trọng cho thư ký hay trợ lý làm là được."
Bố Cố sững sờ khi nhận được điện thoại. Đặc biệt là khi người con trai lãnh đạm với ông lại nói ông đừng quá lao lực và hãy chăm sóc bản thân, ông không xúc động làm sao được. Ngoài sự xúc động thì ông cũng ngạc nhiên, con mình làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-qua-khu-de-yeu-em/259147/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.