Dù miễn cưỡng như thế nhưng cuối cùng Cố Dã vẫn phải xuất viện. Lâm quản gia đưa hắn về nhà cũ của gia đình.
Nếu hỏi vì sao khi hắn xuất viện chỉ có Lâm quản gia tới đón thì đương nhiên là vì bố Cố bận tới mức không có thời gian tới đón, mẹ lại mất sớm, Lâm quản gia nhìn hắn lớn lên coi như là trưởng bối, đối đãi với hắn cũng rất tốt.
Nếu như trước đây, có lẽ hắn sẽ vô cùng tức giận. Hắn sẽ cảm thấy ngày nào bố mình cũng không ở nhà, chẳng biết bận cái gì, ngay cả khi mình xuất viện cũng chẳng tới đón.
Nhưng bây giờ hắn đã sống lại, hắn cũng là tổng tài của một tập đoàn. Hơn nữa từ lúc Cố Nguỵ qua đời, hắn cũng cảm nhận được thế nào là bận, thế nào là mệt.
Nghĩ lại thì bố Cố cũng chẳng dễ dàng gì. Một mình ông chống đỡ cả một tập đoàn to lớn, lo cho hắn không thiếu ăn thiếu mặc, muốn gì được nấy.
Lâm quản gia: "Thiếu gia, cậu cũng biết không phải lão gia không muốn tới đón cậu xuất viện, chẳng qua là ngài quá bận mà thôi. Với lại khi cậu gặp tai nạn phải nằm viện, ngay trong ngày lão gia đã đưa cậu tới bệnh viện, tìm những vị bác sĩ tốt nhất tới khám. Sau khi họ xem qua đều nói không có chuyện gì to tát thì ngài chuyển cậu tới khoa VIP dưỡng thương."
Cố Dã mỉm cười, nói hắn không để tâm. Dù sao thì kiếp trước cũng không có chuyện này, với lại hắn không buồn khi biết bố Cố cũng đã ghé qua bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-qua-khu-de-yeu-em/259146/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.