Chương trước
Chương sau
 "Đại biến thái!" 

 Tiểu Hắc lẩm bẩm một tiếng, nhưng nó lại hưng phấn nói: "Tỷ lệ thành công một nửa, năng lực luyện đan của Diệp Tinh ngươi bây giờ trừ Tử Dương còn chưa nắm chắc ra, không có bất kỳ ai có thể sánh được, nói như vậy gần như chúng ta có thể lấy được số điểm cống hiến này." 

 Trước đó nó tạo cho Diệp Tinh rất nhiều đối thủ, đợi sau khi Diệp Tinh xuất quan, người nào có thể đánh bại, vậy Diệp Tinh liền lựa chọn những đối thủ đó. 

 Đây là duy nghĩ của nó và Diệp Tinh trước đó. 

 Ở trong Hư Thần tông này, điểm cống hiến mới là quan trọng nhất, những thứ khác tất cả chỉ là mây trôi. 

 Nhưng hiện giờ năng lực luyện đan của Diệp Tinh đạt tới đẳng cấp này, đã không cần đặc biệt lựa chọn nữa. 

 ... 

 "Diệp Tinh tiếp nhận khiêu chiến rồi." 

 "Không chỉ là đệ tử bình thường, còn có đệ tử nội môn, đệ tử nòng cốt, thậm chí ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết Diệp mạnh nhất Tinh cũng ứng chiến." 

 “Diệp Tinh này nghĩ sao vậy? Mấy chục năm thời gian hắn vẫn luôn ở bên trong không gian luyện đan, cho dù ở trong không gian dòng chảy trăm nghìn lần thời gian, cũng chỉ luyện đan mấy triệu năm, hắn lại dám ứng chiến?" 

 "Ha ha, không cần biết nghĩ như thế nào, nếu hắn dám ứng chiến, vậy ta liền chà đạp hắn thật tốt!" 

 Trong thời gian ngắn ngủi, tin tức liên quan tới Diệp Tinh nghênh đón tất cả khiêu chiến truyền khắp toàn bộ Hư Thần tông! 

 Bên trên cung điện to lớn, mây trắng bồng bềnh, thậm chí xuyên qua toàn bộ cung điện, hóa thành vô hình, nhưng lại hiện ra ở một chỗ khác. 

 Tòa cung điện này tồn tại đơn độc, dường như tự hình thành một thiên địa. 

 Lúc này một ông già bên trong cung điện yên lặng ngồi khoanh chân, chính là lão giả Nguyên Hàn. 

 Soạt! 

 Bỗng nhiên, một ông già mặt toàn râu xuất hiện bên trong cung điện này. 

 "Mạc Vẫn, ngươi không trấn thủ vùng truyền thừa luyện đan đó, chạy đến nơi này của ta làm gì?" Nguyên Hàn đứng lên, nhìn ông già cười nói. 

 "Ha ha, tới thăm ngươi, tiện thể đòi ly rượu ngon uống." Mạc Vẫn cười to nói. 

 “Tin tức của ngươi cũng thật linh thông." Nguyên Hàn bất đắc dĩ. 

 Ông ta vung tay phải lên, ngay sau đó trên bàn đá bên trong cung điện trên xuất hiện một bình rượu tản ra ánh sáng đẹp lung linh, chất lòng màu xanh biếc bên trong từ từ chảy xuống, một mùi thơm thanh mát tản ra, trôi giạt trong phạm vi nhất định. 

 Sau đó ở trên bàn đá lại xuất hiện hai ly rượu, Nguyên Hàn lần lượt rót đầy. 

 "Phù!" 

 Từ từ thưởng thức một chút, điện chủ Mạc Vẫn không nhịn được thở dài nói: "Rượu Thần Linh này đúng là hưởng thụ tuyệt hảo." 

 Rượu Thần Linh, cho dù là thế giới cảnh cũng rất khó lấy được. 

 "Ngươi uống chậm thôi, ta chỉ có thể cho ngươi uống một ly." Ông già Nguyên Hàn trợn mắt nói. 

 Ông ta vội vàng thu bình rượu vào. 

 "Ha ha, Nguyên Hàn, ngươi vẫn hẹp hòi như vậy." Mạc Vẫn cười to nói. 

 Ông ta thưởng thức rượu Thần Linh, nhưng lại đổi đề tài, nói: "Nguyên Hàn, hiện giờ Diệp Tinh này lại gây ra động tĩnh rất lớn." 

 "Ngươi đang nói việc khiêu chiến hả?" Nguyên Hàn cười nói. 

 "Đúng vậy." 

 Điện chủ Mạc Vẫn không nhịn được lắc đầu, nói: "Tên nhóc Diệp Tinh này tiếp nhận khiêu chiến không chỉ có đệ tử bình thường, đệ tử nội môn, thậm chí còn có đệ tử nòng cốt, ngay cả ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết hắn cũng tiếp nhận khiêu chiến. Hiện giờ chuyện này đã đưa tới động tĩnh quá lớn, cũng không có đệ tử tới điện truyền thừa luyện đan để luyện đan, sự chú ý gần như đều đặt ở việc Diệp Tinh và những người khác khiêu chiến." 

 Cuộc khiêu chiến thịnh yến này, không ai không cảm thấy hứng thú. 

 Cho dù là Diệp Tinh thua, hay là đánh bại những người khác, bọn họ đều rất muốn xem một chút. 

 Hơn nữa so tài cũng không hao phí bao nhiêu thời gian, đợi sau khi so tài kết thúc bọn họ luyện đan cũng không ảnh hưởng cái gì. 

 "Ha ha, Mạc Vẫn, ngươi nắm điện truyền thừa luyện đan trong tay, ngay cả Diệp Tinh cũng hoàn toàn không nhìn thấu ư?" Nguyên Hàn cười to nói. 

 "Thằng nhóc này ta không nhìn thấu." điện chủ Mạc Vẫn cảm thán. 

 Ông ta căn cứ vào những nguyên liệu luyện đan mà Diệp Tinh lấy dùng phán đoán ra một vài việc, nhưng trong lòng lại nhanh chóng phủ định. 

 Nguyên Hàn cười một tiếng, nói: "Không cần vội, mấy ngày tiếp theo chúng ta có thể thấy rõ ràng tài luyện đan chân chính của Diệp Tinh." 

 Trong mắt ông ta rõ ràng cũng có vẻ cảm thấy hứng thú, muốn xem xem mấy triệu năm thời gian này rốt cuộc thuật luyện đan của Diệp Tinh tiến bộ bao nhiêu. 

 Diệp Tinh là người người thứ hai trừ Hạo đế ra, luyện ra bất tử đan, mấy triệu năm thời gian cũng đủ để nhìn ra một ít tiềm lực của Diệp Tinh. 

 Ông ta cũng chưa bao giờ nhìn thấy Diệp Tinh luyện đan. 


 “Trái lại ta không cho rằng như vậy. Như dựa theo việc Diệp Tinh mới gia nhập Hư Thần tông, chỉ có thể luyện chế thành thạo đan dược tính từ đẳng cấp bất tử cảnh, cho dù là ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết cũng không thể tiến bộ nhanh như vậy." điện chủ Mạc Vẫn lắc đầu nói. 

 Cho dù thiên phú luyện đan mạnh hơn nữa cũng có giới hạn nhất định, xuất hiện một thiên tài luyện đan đỉnh cấp bọn họ biết rằng độ khó lớn tới mức nào. 

 Lần này thoáng cái xuất hiện ba vị thiên tài Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết, những lần khác một trăm triệu năm xuất hiện một người đã là tốt lắm rồi. 

 "Ha ha, ta có lòng tin với tên nhóc Diệp Tinh này." Nguyên Hàn cười to nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.