Chương trước
Chương sau
 Trước một tòa cung điện, lúc này một con sâu róm nhỏ hai tay chống nạnh, nghiêng đầu liếc mọi người ở đây, nói: "Năng lực luyện đan của mấy người các ngươi không được à, thời gian dài như vậy, bản Long không ngừng đi tuần tra, lại không phát hiện năng lực của các ngươi tiến bộ chút nào, bản Long rất thất vọng với các ngươi." 

 "Mẹ nó, con sâu róm này đúng là làm cho người ta nổi giận." 

 "Còn tuần tra? Tuần tra em gái ngươi à." 

 "Hình Phạt Đường đâu, sao Hình Phạt Đường không có một chút động tĩnh nào? Còn chưa tới bắt con sâu róm đáng ghét này đi." 

 Mọi người nơi này lập tức nổi giận mắng, nổi lên một trận lửa lớn. 

 Thậm chí trước đó cường giả thánh tôn cảnh bọn họ đã ra tay bắt tiểu Hắc, nhưng đều thất bại. 

 Sâu róm nhỏ nghiêng đầu nhìn đám người, dường như lại thất vọng lắc đầu một cái, bày ra dáng vẻ chỉ điểm giang sơn, nói: "Dựa theo tốc độ tiến bộ của các ngươi còn muốn đi khiêu chiến Diệp Tinh? Từ bỏ đi, không nói Diệp Tinh, chỉ riêng ta cũng có thể đánh ngã các ngươi." 

 "Ngươi nói Diệp Tinh?" 

 Nghe vậy, lập tức có một chàng trai mặc áo giáp đen đi ra, mặt coi thường nói: "Hiện giờ có nhiều người khiêu chiến Diệp Tinh như vậy, công khai ở trên quảng trường sự kiện, Diệp Tinh đó một chút động tĩnh cũng không có, vẫn luôn tránh trong điện truyền thừa luyện đan, nhát gan như thế, cũng chỉ có ngươi khoác lác!" 

 "Ha ha, sư huynh Huyết Vô Cực cũng ở trên quảng trường sự kiện chờ Diệp Tinh đến, ngươi xem hắn có dám tới hay không?" 

 "Một người cực kỳ nhát gan, một tên khác chỉ biết khoác lác, một đội các ngươi ở trong Hư Thần tông chúng ta mấy chục năm nay ngược lại đem tới cho chúng ta rất nhiều trò cười." 

 Mấy chàng trai này đều cười to nói, dường như tìm được cơ hội phản kích. 

 "Ta khoác lác?" Tiểu Hắc nghiêng đầu nhìn bọn họ. 

 "Hiện tại Diệp Tinh là điện chủ điện thứ chín, thân phận tôn quý đến mức nào? Há là người các ngươi muốn khiêu chiến là khiêu chiến? Đến khi Diệp Tinh có thời gian, các ngươi liền biết mình buồn cười biết bao. Các ngươi thế nào cũng trở thành cục đá Diệp Tinh bị đạp, cho dù thế nào cũng không thể vượt qua." 

 "Mẹ nó, ta thật sự muốn giết chết con sâu róm này." 

 "Cả ngày đều ở đây khoác lac, đợi tới lúc Diệp Tinh thất bại thảm hại xem ngươi có gì để nói?" 

 Trong lòng những đệ tử Hư Thần tông này lại bùng lên lửa giận. 

 "Hửm?" Đang nói, bỗng nhiên sắc mặt một thanh niên trong đó hơi biến hóa. 

 "Diệp Tinh tiếp nhận khiêu chiến của ta?" 

 "Ta cũng vậy, hắn cũng tiếp nhận khiêu chiến của ta." 

 “Bây giờ hắn đã ra khỏi điện truyền thừa luyện đan rồi?" 

 Những thanh niên này lập tức cảm thấy rất nghi ngờ. 

 "Ồ? Diệp Tinh tiếp nhận khiêu chiến?" 

 Rõ ràng Tiểu Hắc nghe được tiếng mấy người này bàn tán. 

 Vút! 

 Nó không do dự, bóng người lay động, tốc độ nhanh đến cực hạn, nhanh chóng bay về phía điện thứ chín. 

 ... 

 "Ba, ba chấp nhận lời khiêu chiến của tất cả những người này hả?" Diệp Lân khiếp sợ nhìn màn sáng trước mắt, không nhịn được hỏi. 

 Lúc này điểm cống hiến khiêu chiến cao nhất là ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết không thể nghi ngờ. 

 "Người khiêu chiến: Tử Dương. So tài đan dược: Bất cứ một loại đan dược đẳng cấp thần tôn cảnh nào. Điểm cống hiến khiêu chiến: 150. Đã tiếp nhận." 

 "Người khiêu chiến: Huyết Vô Cực. So tài đan dược: Bất cứ một loại đan dược đẳng cấp thần tôn cảnh nào. Điểm cống hiến khiêu chiến: 180. Đã tiếp nhận." 

 "Người khiêu chiến: Phi Tuyết. So tài đan dược: Bất cứ một loại đan dược đẳng cấp thần tôn cảnh nào. Điểm cống hiến khiêu chiến: 150. Đã tiếp nhận." 

 Những điểm cống hiến này rõ ràng nhiều hơn điểm cống hiến của người khác một chút. 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 Diệp Tinh mỉm cười nói: "Nếu người khác đưa điểm cống hiến ra, có lý do gì để ba không chấp nhận?" 

 Ánh nhìn của những người này chẳng có bất cứ ảnh hưởng gì với Diệp Tinh, vậy nên trước đó hắn không tiếp nhận khiêu chiến nào, chuyên tâm nâng cao bản thân mình. 

 Hiện giờ có điểm cống hiến đưa tới cửa, hắn tất nhiên hắn sẽ nhận hết. 

 "Diệp Tinh!" 

 Đúng vào lúc này, bỗng nhiên một giọng nói hưng phấn truyền tới, tiểu Hắc nháy mắt xuất hiện ở trước mắt hắn. 

 "Tiểu Hắc, ấy? Thực lực của ngươi tiến bộ nhanh như vậy?" Diệp Tinh nhìn về phía tiểu Hắc, trên mặt lộ ra vẻ kỳ lạ. 

 Mới vừa rồi tiểu Hắc biểu diễn tốc độ, ngay cả hắn cũng cảm thấy khiếp sợ. 

 "Hì hì, phát hiện ra Hư Thần tông là một nơi tốt." 

 Tiểu Hắc cười he he nói, nhưng nó không nói tiếp, ngược lại nhìn màn sáng trước mắt Diệp Tinh, kinh ngạc nói: "Ngươi chấp nhận lời khiêu chiến của tất cả những người này? Không nắm chắc khiêu chiến làm gì?" 

 Nó thấy được tên của ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết. 

 Theo nó thấy, năng lực luyện đan của Diệp Tinh chắc chắn không thể vượt qua ba người này. 

 Diệp Tinh cười một tiếng, tay phải nắm chặt, sau đó trong tay xuất hiện một viên đan dược, viên đan dược này hiện ra màu xanh, trên mặt còn có bí văn kỳ lạ. 

 "Ba, đây là đan dược gì vậy?" Diệp Lân tò mò hỏi. 

 "Thần Hồn đan." Diệp Tinh cười giải thích. 

 "Thần Hồn đan, một trong ba loại đan dược khó luyện chế nhất thần tôn cảnh?" 


 "Tỷ lệ thành công đã vượt qua một nửa." Diệp Tinh cười một tiếng, trên mặt mang vẻ tự tin. 

 "Ba, ba thật lợi hại, hiện giờ Tử Dương năng lực luyện đan mạnh nhất Hư Thần tông cũng chỉ có thể luyện chế ra một loại trong ba loại đan dược khó nhất thần tôn cảnh mà thôi." Diệp Lân nhìn ba mình, trong mắt tràn đầy vẻ sùng bái. 

 Hư Thần tông coi trọng chính là năng lực luyện đan. 

 Năng lực luyện đan của ba cậu hiện giờ đã ở đỉnh cấp Hư Thần tông!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.