Trước một tòa cung điện, lúc này một con sâu róm nhỏ hai tay chống nạnh, nghiêng đầu liếc mọi người ở đây, nói: "Năng lực luyện đan của mấy người các ngươi không được à, thời gian dài như vậy, bản Long không ngừng đi tuần tra, lại không phát hiện năng lực của các ngươi tiến bộ chút nào, bản Long rất thất vọng với các ngươi."
"Mẹ nó, con sâu róm này đúng là làm cho người ta nổi giận."
"Còn tuần tra? Tuần tra em gái ngươi à."
"Hình Phạt Đường đâu, sao Hình Phạt Đường không có một chút động tĩnh nào? Còn chưa tới bắt con sâu róm đáng ghét này đi."
Mọi người nơi này lập tức nổi giận mắng, nổi lên một trận lửa lớn.
Thậm chí trước đó cường giả thánh tôn cảnh bọn họ đã ra tay bắt tiểu Hắc, nhưng đều thất bại.
Sâu róm nhỏ nghiêng đầu nhìn đám người, dường như lại thất vọng lắc đầu một cái, bày ra dáng vẻ chỉ điểm giang sơn, nói: "Dựa theo tốc độ tiến bộ của các ngươi còn muốn đi khiêu chiến Diệp Tinh? Từ bỏ đi, không nói Diệp Tinh, chỉ riêng ta cũng có thể đánh ngã các ngươi."
"Ngươi nói Diệp Tinh?"
Nghe vậy, lập tức có một chàng trai mặc áo giáp đen đi ra, mặt coi thường nói: "Hiện giờ có nhiều người khiêu chiến Diệp Tinh như vậy, công khai ở trên quảng trường sự kiện, Diệp Tinh đó một chút động tĩnh cũng không có, vẫn luôn tránh trong điện truyền thừa luyện đan, nhát gan như thế, cũng chỉ có ngươi khoác lác!"
"Ha ha, sư huynh Huyết Vô Cực cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3709157/chuong-1759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.