"Sư đệ, ta cũng đi tìm kiếm bảo vật, có việc trực tiếp liên hệ." Thánh hoàng Lăng Húc nhìn Diệp Tinh cười nói.
Bóng dáng của ông ta lóe lên, cũng nhanh chóng rời khỏi nơi này.
"Vực thẳm vũ trụ có biến động sao?" Trong hư không, Diệp Tinh yên lặng đứng thẳng một hồi.
"Đi!" Tiếp đó Diệp Tinh cũng rời đi, bắt đầu tìm kiếm.
. . . . . .
Thời gian cực nhanh, rất nhanh đã qua mười ngày. Có điều trong mười ngày này Diệp Tinh lại không thu hoạch được gì.
"Tiểu Hắc, ngươi có phát hiện gì không?"
Bên trong bóng đêm vô tận, bóng dáng Diệp Tinh lóe lên, đang không ngừng tìm kiếm, lúc này một tia ý thức của hắn lại chìm vào bên trong tiểu đỉnh vỡ.
Năng lực tầm bảo của Tiểu Hắc mạnh hơn so với hắn rất nhiều.
Hiện tại Tiểu Hắc không ở trong nhẫn không gian nữa, mà vẫn luôn ở bên trong tiểu đỉnh.
"Không có." Tiểu Hắc lắc lắc đầu, cảm thán nói: "Nơi này mờ mịt hắc ám, chỉ có hư vô, che đậy mắt của ta, tất cả hắc ám đều đến đây đi, đều đánh sâu về phía ta đi, ta chưa bao giờ khát vọng ánh sáng giống như lúc này."
Diệp Tinh: "???"
Không để ý tới vật nhỏ này nữa, Diệp Tinh tiếp tục tản ra linh hồn của mình để tra xét.
Nhưng mà những khí lưu hắc ám này lại hoàn toàn ngăn cản hắn, chỉ có thể nhìn đến khu vực trước mắt.
"Hả?"
Đang xem xét, bỗng nhiên Diệp Tinh nhìn về phía xa xa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3644734/chuong-1601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.