Chương trước
Chương sau
Diệp Tinh chấn động nhìn khung cảnh trước mắt, trên mặt thánh hoàng Thiên Hồ bên cạnh cũng tràn đầy vẻ khiếp sợ, ông ta nhìn về phía thánh tôn Hồn Thiên không nhịn được hỏi: "Sư phụ, công kích của người có thể đạt tới mức này không?"

"Không thể." Lúc này mặt mũi thánh tôn Hồn Thiên cẩn thận nhìn dao động còn sót lại đó, trực tiếp lắc đầu một cái.

"Không thể?"

Thánh hoàng Thiên Hồ và Diệp Tinh nhìn nhau một cái, đều có thể thấy vẻ khiếp sợ trong mắt đối phương.

Đạo kiếm quang này rõ ràng chỉ là một đạo tàn ảnh, hơn nữa không biết lưu lại từ bao nhiêu năm trước, uy năng chắc chắn không thể so với thời kỳ hưng thịnh, nhưng cho dù là vậy, uy năng cũng vượt qua đắng cấp thánh tôn!

"Chẳng lẽ thật sự là cường giả trên thánh tôn phóng thích?" Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong lòng không nhịn được nghĩ.

Dấu vết càng ngày càng nhiều biểu hiện có tồn tại khủng bố như vậy!

"Đáng chết!" Những người khác vô cùng khiếp sợ, lúc này trên mặt thánh tôn Băng Liệt tộc Băng Phách tràn đầy vẻ âm u, ôm thi thể cường giả thánh hoàng tộc mình trong tay, sắc mặt âm u gần như có thể nhỏ ra nước.

Thánh hoàng vũ trụ thứ ba trong tộc bọn họ cũng bị giết chết dưới đạo kiếm quang này.

"Tộc Băng phách thật thảm, trước đó hai cường giả thánh hoàng chết, bây giờ lại chết một người."

“Tộc quần tới chỗ này, trong tộc bọn họ chỉ còn lại một vị thánh tôn Quang Can."

"Cẩn thận một chút, bây giờ mới chỉ là giai đoạn bắt đầu, hiện giờ tộc Băng Phách đã chết ba cường giả thánh hoàng, tiếp theo không chú ý rất có thể sẽ đến phiên chúng ta."

Lúc các cường giả cười trên nỗi đau của người khác, trong lòng cũng thầm nâng cao cảnh giác.

Tiếp theo mọi người tiếp tục thăm dò, nhưng sau đó lại không xuất hiện nguy hiểm quá lớn, những thánh tôn kia tất cả đều đang ở trong trạng thái cảnh giác, hơi không đúng một chút liền dẫn thánh hoàng trong tộc cách xa.

Tất cả mọi người thận trọng tiến về trước, tốn một thời gian, cuối cùng bọn họ cũng tới vậy khu vực trung tâm khổng lồ của đại lục.

Đây là một tòa cung điện lớn, toàn bộ cung điện trông rất tàn tạ.

Đi tới nơi này, không có cường giả nào dám tùy tiện tiến lên, tất cả đều đang cẩn thận dò xét, thử hiện gì đó.

Cả đại lục cũng không có gì đặc thù, điểm đặc thù duy nhất chính là một tòa cung điện này, mặc dù cung điện vỡ nát, nhưng những vết nứt đó rất nhỏ, hoàn toàn không thấy được bên trong, gần như tương đương với phong bế, bọn họ cũng không điều tra được gì.

"Các vị, nếu các ngươi không định dò xét, vậy ta liền lên trước đây." giọng ôn hòa của thánh tôn yêu tộc Hoang Huyền vang lên, ông ta trực tiếp bay ra, trên mặt mang theo vẻ tươi cười nói.

Các thánh tôn khác không nói gì, nhưng lúc này thân thể đều căng thẳng, chú ý biến cố tùy thời phát sinh.

Thấy những người khác không nói lời nào, trên mặt thánh tôn Hoang Huyền vẫn mang nụ cười, ông ta nhìn về phía cung điện khổng lồ đứng sừng sững, trong mắt lóe lên ánh sáng.

Oành!

Dao động khí thế căn nguyên vũ trụ nồng đậm tản ra, sau đó một bàn tay to lớn ngưng tụ, trực tiếp đẩy về phía cửa cung điện.

"Két!"

Một âm thanh vô cùng nặng nề vang lên trong tai mọi người, sau đó cuối cùng cửa cung điện cũng từ từ mở ra.

Cuối cùng khung cảnh hiện lên trước mặt mọi người.

Cung điện trông không lớn, nhưng bên trong lại giống như là một không gian tự hình thành, bốn phía không gian khắp nơi đều là màng mỏng kỳ lạ, bên trong màn còn có một chút đồ.

Mà khung cảnh hiện lên bên ngoài tấm màng mỏng giống như một trận chiến lớn, nhưng khu vực khổng lồ bên trong cũng chỉ có một thi thể quỷ dị.

Cỗ thi thể này là một cự thú khổng lồ vô cùng dữ tợn, cự thú giống như là xảy ra dị biến, toàn thân đều là những cánh tay chằng chịt, con mắt, thậm chí trong rất nhiều con mắt đang có máu chảy xuống, những vết máy này Hiện giờ đã ngưng tụ, tổng thể trông rất khiếp người.

"Đây là?" Diệp Tinh nhìn về phía bên trong cung điện, bỗng nhiên tim đập kịch liệt.

Ong...

Lúc này trong nhẫn không gian của hắn có một mảnh vỡ xuất hiện dao động.

Nổi lên dao động là một mảnh vỡ lớn, bên trên còn có một vài bí văn kỳ lạ.

"Lại xuất hiện dao động?" trong lòng Diệp Tinh khẽ động, lúc này ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào một nơi trong cung điện.

Nơi đó là bên trong tấm màng, mà ở nơi đó có rất nhiều mảnh vỡ binh khí, ở một nơi có gần một nửa tiểu đỉnh cao nửa mét, trông rất tàn tạ.

Bên trên tiểu đỉnh không truyền tới bất cứ dao động gì, nhưng lại khiến cho mảnh vỡ trên người Diệp Tinh rung lên kịch liệt, nếu không phải hắn khống chế được, đoán chừng đều lập tức bay ra ngoài.

"Tiểu đỉnh ! Mảnh vỡ trên người ta chắc chắc chắn là của tiểu đỉnh kia!" trong lòng Diệp Tinh nổi lên sóng to gió lớn.

Hắn thu thập nhiều mảnh vỡ như vậy, cuối cùng cũng thấy được hình dáng đại khái bản thể của những mảnh vỡ này!

Diệp Tinh biết tác dụng cường đại của những mảnh vỡ này. Chỉ là một mảnh vỡ lớn chừng bàn tay, cũng có thể không ngừng sinh ra tức nhưỡng, tác dụng cực mạnh.

Hít sâu một hơi, Diệp Tinh vừa nhìn về phía những nơi khác.

Bên trong quầng sáng khổng lồ, lúc này rất nhiều dược thảo kỳ lạ đang sinh trưởng.

"Tức nhưỡng, quả nhiên đều là tức nhưỡng, hơn nữa những dược thảo kỳ lạ đa số đều xa lạ, thậm chí là. . . nguyên liệu luyện chế Bất Tử đan?" sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nhưng trong lòng lúc này vô cùng kích động.

Trước đó trên Thủy Lam tinh gặp được nguyên liệu luyện chết Bất Tử đan, vật mà giờ đây lại gặp được một ít nữa.

Nếu như gom đủ nguyên liệu, hắn cũng không phải gian khổ tìm đồ thay thế, có thể trực tiếp thử nghiệm luyện chế Bất Tử đan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.