Chương trước
Chương sau
Cách đó không xa, bóng người thánh hoàng Thiên Hồ lay động, nhanh chóng thu lấy hai món thần khí, nhưng lại cách thần khí thứ ba một khoảng nhỏ.

"Không lấy được rồi." Nhìn ánh sáng cách mình càng ngày càng xa, trên mặt thánh hoàng Thiên Hồ lộ ra một chút không cam lòng, ông ta chỉ cách một khoảng nhỏ nữa thôi.

Ong....

Bỗng nhiên thánh hoàng Thiên Hồ cảm thấy hư không xung quanh dường như hơi thay đổi, dưới sự thay đổi này tốc độ của ông ta không bị ảnh hưởng gì, nhưng là tốc độ của thần khí đó lại nháy mắt chậm lại.

"Cơ hội tốt!"

Ánh mắt thánh hoàng Thiên Hồ sáng lên, nắm lấy cơ hội này, nhanh chóng bay đi, lập tức túm lấy món bảo vật đó.

Vút! Vút! Vút!

Hàng trăm thần khí đang bay, tốc độ cực nhanh, trong đó hơn nửa đều bị chặn lại, bị cường giả đẳng cấp thánh tôn, thánh hoàng các tộc lấy được, nhưng còn có một số ít tốc độ cực nhanh, nhanh chóng bay đi, nháy mắt biến mất không thấy.

"Ha ha, ba thần khí!"

"Ta lấy được hai món, nhưng là đều là thần khí trung cấp!"

"Ở những nơi khác khó lấy được thần khí như vậy, nhưng ở nơi này lại có thể dễ dàng lấy được."

Trên mặt các tồn tại cường đại đều có nụ cười, mới vừa rồi trong số bảo vật như dòng nước lũ đó, gần như tất cả cường giả đều có thu hoạch, ít nhất cũng là một thần khí.

"Ha ha, Diệp Tinh, mới vừa rồi cảm ơn nhé." thánh hoàng Thiên Hồ bay tới, ông ta nhìn Diệp Tinh, trên mặt tràn ngập vẻ tươi cười, chân thành nói cảm ơn.

Tất nhiên ông ta biết là Diệp Tinh ra tay, mà món thứ ba ông ta lấy được là một thần khí trung cấp!

Bảo vật như vậy tất nhiên ông ta không chê nhiều.

"Chuyện nhỏ." Diệp Tinh cười một tiếng.

Thánh hoàng Thiên Hồ nhìn áo giáp trên người Diệp Tinh, ngược lại không nhịn được thở dài nói: "Áo giáp này của ngươi trái lại rất đặc thù, vậy mà lại có lĩnh vực cường đại như thế."

Ông ta có thể nhưng ông ta không có ý kiến gì, ngược lại có một chút hâm mộ.

Mặc dù thời gian tu luyện Diệp Tinh ngắn ngủi, nhưng bảo vật có được chắc chắn không ít hơn ông ta, hơn nữa uy năng cũng cực mạnh.

Diệp Tinh cười một tiếng, tùy ý nói mấy câu.

"Tiếp tục tiến về phía trước." Bên cạnh, thánh tôn Hồn Thiên nói.

Ông ta mới vừa muốn nói gì đó, bỗng nhiên sắc mặt hơi thay đổi.

Vút!

Theo dòng lũ binh khí đánh tới, sau đó vậy mà lại có một luồng dao động truyền tới, dao động này vô cùng mãnh liệt, nháy mắt đã đến trước người.

Đây là một đạo kiếm quang, đạo kiếm quang này hoàn toàn phá vỡ chân trời, dường như giống như công kích là mà trời đất đánh ra, khủng bố tới cực điểm.

"Đây là. . ." Diệp Tinh nhìn kiếm quang này, con ngươi hơi co rút một cái.

Đạo kiếm quang này không phải thực chất, trông giống như là một hư ảnh, có vẻ như trước đây rất lâu đã đóng dấu xuống, nhưng là chỉ là một đạo hư ảnh, dao động tản ra phía trên quả thật khủng bố tới cực điểm.

Diệp Tinh biết kiếm chi đại đạo , thực lực đạt tới bước hiện tại, tất nhiên hắn cũng từng giao thủ với một vài cường giả nắm giữ kiếm chi đại đạo.

Đạo kiếm quang này dường như cũng là biểu hiện của kiếm chi đại đạo, nhưng so sánh với những kiếm chi đại đạo hoàn chỉnh đó, hoàn toàn không có bất kỳ điều gì có thể so sánh, giống như là con kiến gặp một bức tượng lớn vậy.

Vút!

Không biết là kiếm quang còn sót lại từ bao nhiêu năm trước đánh tới, cứ chém xuống dọc theo trời đất như vậy.

“Đùng đùng đoàng!”

Trời đất vỡ nát, toàn bộ bầu trời giống như một quầng sáng, trực tiếp bị cắt ra, vô số khí lưu hỗn độn đổ xuống, điên cuồng phun trào ra.

Phải biết nơi này là vực thẳm vũ trụ, toàn bộ vực thẳm vũ trụ vô cùng đặc thù, cho dù là cường giả đẳng cấp thánh hoàng cũng chẳng thể tạo thành bao nhiêu tổn thương cho nó.

Nhưng là khung cảnh trước mắt lại giống như diệt thế vậy.

Cuối kiếm quang chém xuống, có năm vũ trụ thánh hoàng không kịp né tránh, bị đạo kiếm quang này trực tiếp xẹt qua thân thể, trừ cái năm người này ra, thậm chí kiếm quang khủng bố còn chạm đến mười mấy thánh hoàng khác.

"Phụt!"

Dưới ánh mắt của mọi người, mười mấy thánh hoàng tiếp xúc với công kích đó miệng phun ra một ngụm máu tươi lớn, kêu thảm một tiếng, sau đó thân thể bay ra ngoài, dao động khí thế trên người giảm mạnh.

Mà trong mắt năm thánh hoàng vũ trụ đó còn hiện lên vẻ khiếp sợ, sau đó khí tức hoàn toàn ảm đạm, hiển nhiên đều đã chết.

"Chết rồi?"

"Sao có thể? Đạo kiếm quang này sao lại mạnh như thế?"

"Năm thánh hoàng, hai người gần đạt tới thánh hoàng đỉnh cấp, ba người còn lại tất cả đều đạt tới, vậy mà lại chết hết?"

"Miểu sát! Thậm chí bọn họ còn không kịp phản ứng."

Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ kinh hãi.

Vậy mà uy năng của đạo kiếm quang này đạt tới mức như vậy!

Cho dù là công kích của thánh tôn vũ trụ cũng không thể đạt tới!

“Uy năng khủng bố quá!" Lúc này Diệp Tinh rung động nhìn công kích này, công kích lúc nãy giống như hắn đang đối diện với trời đất vậy, không có chút lự phản kháng nào!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.