Chương trước
Chương sau
Diệp Tinh cũng đang nhìn những thi thể này, nhưng cũng nhìn về phía những mảnh vỡ bên cạnh thi thể.

Trên đại lục tàn phá, thỉnh thoảng có mảnh vỡ binh khí xuất hiện, trông cũng không có dao động gì.

"Phù!"

Đúng vào lúc này, dường như có một trận gió thổi tới, mà trong những ngọn gió này còn mang theo khí lưu mù mịt kỳ lạ, dường như bỗng nhiên xuất hiện trong những thi thể này, đang chậm rãi trôi giạt.

"Lui!"

Thấy những khí lưu mù mịt này, sắc mặt thánh tôn nhân tộc Hồn Thiên, thánh tôn yêu tộc Hoang Huyền đều thay đổi, mang thành viên tộc mình tránh đi.

Nhưng cũng có tộc không ý thức được, tốc độ xuất hiện của những khí lưu mù mịt này cực nhanh, cộng thêm trước đó không cách nào dò xét, hiện giờ xuất hiện chỉ thoáng cái đã tới khu vực này, sau đó tiếp chạm tới hai cường giả thánh hoàng.

"A! ! !"

Hai cường giả thánh hoàng này không nhịn được kêu thảm.

Trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ dữ tợn, dương như đang chịu đựng sự đau đớn cực lớn.

Phải biết, thực lực càng mạnh, các phương diện như ý chí cũng tăng lên cực lớn, có thể khiến cho bọn họ như vậy, có thể tưởng tượng được thống khổ này bao lớn.

“Yên Diệt, Chu Luân, các ngươi sao vậy?" sắc mặt cường giả thánh tôn tộc Băng Phách thay đổi, vội vàng hỏi.

Vừa khéo người dính khí lưu mù mịt này đều là cường giả đẳng cấp thánh hoàng tộc Băng Phách bọn họ.

Nhưng đối mặt với vấn đề của ông ta, hai thánh hoàng cường đại căn bản không thể trả lời.

Oành! Oành!

Trên mặt bọn họ tràn ngập vẻ dữ tợn, lúc này trên người dao động khí thế mà lại ở không ngừng tăng cường.

Dao động khí thế cường đại không ngừng tăng lên, thậm chí khiến cho trong mắt những thánh hoàng khác đều lộ ra vẻ chấn động.

Vốn là người đẳng cấp thánh hoàng cường đại của tộc Băng Phách, nhưng nháy mắt bị xuyên thủng, trở thành đẳng cấp thánh hoàng đỉnh cấp, hơn nữa sao động còn đang không ngừng tăng lên..

"Răng rắc!"

Một tiếng vỡ vang lên, áo giáp trước ngực một vị thánh hoàng lập tức nứt vỡ, sau đó trước ngực lại mọc ra một đôi tay màu đen.

Trên cánh tay màu đen này tràn đầy bí văn quỷ dị, phía trên còn dính máu tươi, lúc này trông vị thánh hoàng tộc Băng Phách này giống như bị một đôi tay trực tiếp xuyên qua ngực, trông vô cùng rợn người.

"Đây là?"

Diệp Tinh nhìn cảnh tượng trước mắt, trên mặt lặp tức lộ ra vẻ khiếp sợ, trước đó cũng có vài lần hắn gặp phải kiểu biến hóa như vậy.

"Răng rắc!"

Lại là một tiếng vang trong trẻo vang lên, vị trí trán một cường giả thánh hoàng tộc Băng Phách khác nứt ra, vậy là lại có một đôi cánh còn mang theo máu mọc ra.

Toàn bộ đôi cánh trông rất tàn tạ, thậm chí có thể nhìn thấy cả xương.

Sau khi dị biến này xuất hiện, hai vị cường giả kêu càng thảm, khắp người không ngừng xuất hiện biến hóa quỷ dị, mặt mũi bọn họ vặn vẹo, rõ ràng đang chịu đựng đau đớn cực lớn, mà dao động khí thế trên người vẫn đang không ngừng tăng mạnh.

"Những thứ này là cái gì?"

"Quỷ dị! Nghe đồn bên trong vực sâu vũ trụ ẩn chứa quỷ dị, nếu ở lại một thời gian dài, chắc chắn sẽ bị dính trên, xem tình cảnh trước mắt này rất có khả năng tin đồn là thật."

Cho dù gần như những cường giả trước mắt này đều đứng ở đẳng cấp đỉnh cấp vũ trụ, nhưng là đều cảm thấy trong lòng phát rét.

Trong thời gian ngắn ngủi, vậy mà hai thánh hoàng vũ trụ tộc Băng Phách hoàn toàn biến thành một đại quái vật.

Cánh khổng lồ không đồng đều, dài cánh tay ngắn không bằng nhau, mấy chục đôi mắt máu chảy đầm đìa, giống như bộ phận của rất nhiều nhân loại tùy ý ghép lại với nhau.

"A! ! !"

Âm thanh vô cùng thê thảm truyền tới, trong mắt hai cường giả tràn đầy vẻ điên cuồng máu tanh, sát khí nồng đậm tới cực hạn điên cuồng lan ra.

"Răng rắc!"

Lại có âm thanh trong trẻo vang lên, lúc này lại không có tứ chi nào mới xuất hiện, nhưng trên người hai thánh hoàng tộc Băng Phách lại xuất hiện rất nhiều vết nứt, sau đó những vết nứt này bắt đầu phân bố ra toàn thân.

Cuối cùng vậy mà thân thể bọn họ chia thành mấy đoạn..

Theo thân thể hoàn toàn nứt ra, dao động khí thế trên người bọn họ giống như nước thủy triều rút xuống.

"Chết rồi?"

Mọi người thấy tình cảnh trước mắt, đều cảm thấy một cảm thấy một luồng lạnh lẽo dâng lên trong lòng.

Thực tế từ lúc những khí lưu mù mịt đó xuất hiện, đến giờ vẫn chưa tới mười giây.

Nhưng chỉ chưa tới mười giây thời gian, hai thánh hoàng cường đại, đến gần đẳng cấp đỉnh cấp cứ vậy mà chết theo một cách thức quỷ dị trước mặt bọn họ, thậm chí rốt cuộc chết như thế nào bọn họ cũng không biết.

"Thật may không bị dính lên người!" Nghĩ đến khí lưu mù mịt lúc nãy, trên mặt bọn họ tràn ngập vẻ sợ hãi.

Nếu như lúc nãy bọn họ là người bị dính lên, vậy người chết chính là bọn họ.

"Đáng chết!" Lúc này sắc mặt thánh tôn tộc Băng Phách vô cùng u ám.

Vừa nãy ông ta vẫn luôn trấn áp, hy vọng có thể loại trừ những khí lưu mù mịt kia, nhưng căn bản không cách nào làm được.

Lần này ông ta đem theo tổng cộng ba vị thánh hoàng vũ trụ tới, nhưng giờ nháy mắt đã chết hai người!

"Nhân tộc, yêu tộc. . ." Ánh mắt lạnh lẽo nhìn mấy người thánh tôn Hồn Thiên, thánh tôn Hoang Huyền một cái.

Trông dáng vẻ ban nãy, chắc chắn nhân tộc, yêu tộc biết những khí lưu mù mịt này, nhưng lại không mở miệng nhắc nhở.

Trên thực tế, vô số năm qua đại lục tàn phá này cũng chỉ xuất hiện một lần, hơn nữa lần đầu tiên xuất hiện không ai biết trong đó có bảo vật cường đại, cũng chẳng có mấy tộc cường đại đặc biệt tới thăm dò, vậy nên hiểu biết cực ít tin tức về nơi này.

Giống như tộc Băng Phách chỉ biết trên đó có một món thánh khí, còn có mấy món thần khí đỉnh cấp, ngoài ra không biết tin tức gì khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.