Chương trước
Chương sau
Bất tử cảnh mặc dù có được tuổi thọ vĩnh hằng, nhưng trong thần linh vĩnh hằng lại là thực lực yếu nhất, là tồn tại đứng cuối cùng, trong tộc quần cũng không tính là cao tầng gì.

“Vẫn là bàn tay hỗn độn kia sao? Diệp Tinh híp mắt nhìn bàn tay thật lớn kia.

Lúc trước hắn khi đối mặt với bàn tay khổng lồ này không hề có lực ngăn cản gì, may mắn trước kia đổi hai quả cầu thiết cầu bạo phá thiên cấp trị giá 2 tỷ điểm Thời Không nên lúc này mới ngăn cản được công kích của bàn tay khổng lồ này.

Nhìn thấy bàn tay lửa khổng lồ kia hạ xuống, trong mắt đông đảo cường giả tộc Hạt Nguyên tràn đầy hưng phấn.

"Đạo chủ Xích Diễm ra tay, tên cường giả huyễn tộc này nhất định sắp chết."

“Ha ha, dám trêu chọc tộc chúng ta, nhất định phải chết!”

Từng vị cường giả tộc Hạt Nguyên nhìn, chờ đợi trận chiến chấm dứt.

Có đại đạo chi chủ vĩ đại của tộc quần bọn họ ra tay. Tên cường giả huyễn tộc này cho dù lúc trước có thể miểu sát hai người Kim Khảm, Không Sa La,thì cũng tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của ngài ấy.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, bỗng nhiên ở phía dưới bàn tay thật lớn, từng dòng nước đỏ như máu chợt xuất hiện, sau khi xuất hiện, dòng nước điên cuồng bắt đầu khởi động, bàn tay to lớn tản ra uy thế ngập trời trực tiếp bị bao phủ dưới trùng kích này.

Dòng nước đỏ như máu này điên cuồng bắt đầu khởi động, giống như hải dương, số lượng vô tận, hơn nữa đi tới phía trên,đạt tới độ cao của đạo chủ Xích Diễm.

Mùi máu tanh phát ra, uy thế khủng bố bao trùm bốn phía, chung quanh một mảng lớn cung điện không chịu nổi công kích, trực tiếp nổ tung.

"Đó là cái gì vậy?"

“Một __ dòng nước đỏ như máu!

__

Đông đảo cường giả tộc Hạt Nguyên nhìn tình cảnh trước mắt bỗng nhiên xuất hiện, trong mắt nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.

Sau đó bọn họ nhìn thấy trong dòng nước xuất hiện một đôi mắt, trong đôi mắt này chớp động vẻ lạnh lùng.

"Nhìn kìa, mắt! Dòng nước này là sinh mệnh!"

“Đây là vị cường giả nào vậy?"

Vô số người kinh hãi, trong lòng không nhịn được mà run rẩy, mùi máu tanh vô cùng nồng đạm phát ra, khiến cho bọn họ không khỏi phát lạnh trong lòng.

Dưới ánh mắt của vô số cường giả, dòng nước lui đi, ở trong đó có một bóng dáng xuất hiện.

Đây là một người hơn một nửa cả người bị bí văn kỳ bí màu đen bao trùm, những bộ phận khác là sinh mệnh kỳ dị phủ đầy lân giáp, dáng người gầy gò, ánh mắt hiện ra màu tím.

Trong tay cầm một thanh trường thương đỏ như máu, trên trường thương điêu khắc vô số huyền ảo, bí văn kỳ bí phức tạp, chung quanh thân thể của người này có nước đỏ như máu vờn quanh, điều này làm cho toàn bộ thân thể tản ra mùi máu tanh vô cùng.

“Xuất hiện rồi!”

“Thân ảnh này đặc trưng là cường giả huyễn tộc!

"Uy áp khí thế thật cường đại, trước mắt là đại đạo chi chủ sao? Đây có phải là tên Huyễn tộc ngụy trang đội trưởng Ngạn Quân đó hay không?"

Đông đảo cường giả tộc Hạt Nguyên kinh hãi nhìn cường giả khủng bố bỗng nhiên xuất hiện.

“Sinh mệnh Huyễn tộc, ngươi, ngươi đột phá đến đạo chủ cảnh rồi?” Đạo chủ Xích Diễm nhìn Diệp Tinh, cũng sửng sốt, trong mắt lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Lúc trước tên Huyễn tộc này không hề có lực ngăn cản ở trong tay ông ta, thực lực nhiều nhất ở cấp bậc bất tử cảnh vô địch mà thôi, hiện tại mới qua mấy tháng đã đạt tới đại đạo chi chủ?

“Đạo chủ Xích Diễm tộc Hạt Nguyên, chuyện ta đột phá khiến ngươi rất kinh ngạc sao?” Diệp Tinh nắm trường thương màu đỏ trong tay, lạnh nhạt nói.

Hắn hiển nhiên nghe được một phần nghị luận xung quanh, biết cường giả trước mắt là ai.

"Thật sự đột phá?" Đạo chủ Xích Diễm nhìn chằm chằm Diệp Tinh, ánh mắt âm tình bất định.

"Không đúng." Ánh mắt của ông ta nhìn về phía trường thương màu đỏ trong tay Diệp Tinh.

“Cỗ uy thế này hoàn toàn là từ trong trường thương màu đỏ này phát ra! Mùi máu tươi nồng nặc thậm chí hoàn toàn bao phủ lấy bản thân Diệp Tinh.

"Dòng sông màu đỏ,mùi máu tươi nồng nặc, trường thương màu đỏ..." Đạo chủ Xích Diễm nhìn Diệp Tinh, ánh mắt bỗng nhiên càng ngày càng sáng.

“Đây là binh khí mà vị đại đạo chi chủ trước kia bỏ mạng ở trong khe nứt hỗn độn lưu lại, không nghĩ tới hóa thành dòng sông màu đỏ kỳ quái kia, còn bị ngươi chiếm được!”

Trong mắt đạo chủ Xích Diễm tràn đầy vẻ hưng phấn.

Trước đó ông ta đã khát vọng có được thanh trường thương kia.

“Sinh mệnh Huyễn tộc, ngươi căn bản không có đạt tới cảnh giới đại đạo chi chủ, chỉ dựa vào binh khí mà cũng muốn ta kiêng kỵ ngươi?” Đạo chủ Xích Diễm gầm nhẹ.

"Ha ha, đạo chủ Xích Diễm, trí tưởng tượng của ngươi rất phong phú a." Diệp Tinh cười to nói: "Ngươi ở chỗ này cứ từ từ suy nghĩ đi, ta cũng không đợi ngươi đâu."

Vụt!

Bóng dáng Diệp Tinh xẹt qua, trực tiếp bay về phía xa xa.

"Muốn đi?" Đạo chủ Xích Diễm thấy thế, nhất thời giận dữ quát.

Lúc này trong lòng ông ta lại vô cùng hưng phấn, Diệp Tinh chuẩn bị rời đi vừa lúc nghiệm chứng suy nghĩ của ông ta.

"Ha ha, món bảo vật cường đại kia lại bị tên cường giả Huyễn tộc này chiếm được, hắn còn chưa có đạt tới đại đạo chi chủ đã có thể phóng ra uy năng lớn như vậy, nếu như bị ta lấy được..."

Đạo chủ Xích Diễm hưng phấn nghĩ: "Ta đường đường là đạo chủ Xích Diễm vĩ đại, một kiện binh khí cấp độ đại đạo chi chủ cũng không có, nếu như đạt được một kiện, thực lực của ta nhất định sẽ phát sinh bạo tăng!"

Bọn họ vô cùng khát vọng đối với binh khí cấp độ này, binh khí cường đại có thể cho thực lực cường đại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.