Chương trước
Chương sau
"Đây là?" Diệp Tinh vẫn luôn chú ý tới dòng sông máu này, đợi tới một thoáng chốc, trong mắt hắn bỗng nhiên lộ ra vẻ vui mừng.

Oành!

Trong hư không, một bàn tay khổng lồ xuất hiện, che khuất bầu trời, tản ra uy thế ngút trời, mà lúc này bàn tay khổng lồ lập tức chộp tới dòng sông màu máu.

Thậm chí bàn tay này còn lớn hơn cả dòng sông màu máu, lan tràn đến một nơi rất xa, cực kỳ khủng bố.

"Rào rào rào!"

Dòng sông máu sôi trào, ngăn cản bàn tay khổng lồ của Diệp Tinh.

"Lên cho ta!"

Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng, căn nguyên đạo tắc tử vong nồng đậm điên cuồng phóng thích.

Dần dần, vậy mà dòng sông khổng lồ này bắt đầu dâng lên, toàn bộ dòng sông đang không ngừng lưu động, cũng đang không ngừng thu nhỏ lại.

"Đây là...” Bên cạnh, trên mặt tiểu Hắc cũng lộ ra vẻ khiếp sợ, rõ ràng đã phát hiện ra gì đó, lại lộ ra vẻ vui mừng.

Dòng sông khổng lồ không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng toàn bộ ngưng tụ lại một chỗ.

Oành!

Một luồng sáng chói mắt tản ra, sau đó từ từ tiêu tán.

Lúc này dòng sông máu đã trở nên cực kỳ nhỏ, mà trên dòng sông này, một thanh trường thương chuôi đỏ xuất hiện, thanh trường thương này hoàn toàn xuất hiện, ngay cả mũi thương cũng như vậy, bên trên chạm trổ vô số bí văn kỳ lạ, trông vô cùng huyền ảo, phức tạp.

Mùi máu tanh tản ra, thậm chí trên người Diệp Tinh cũng bị luồng khí tức này bao phủ.

"Binh khí! Vậy mà dòng sông máu này lại là một món binh khí cường đại!" Tiểu Hắc bay tới, nhìn thanh trường thương màu đỏ này, vui vẻ nói.

"Đúng." trên mặt Diệp Tinh tràn đầy nụ cười, dao động của dòng sông máu lúc trước đã để hắn phát hiện ra một tia khác thường.

Không nghĩ tới chỉnh thee lại là một thanh trường thương, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chắc bọn họ sẽ không ti

"Luyện hóa!"

Trong lòng động một cái, sau đó một tia linh hồn của Diệp Tinh tản ra, dung nhập vào bên trong thanh trường thương màu máu này

Ong...

Trường thương khẽ rung lên, tựa hồ muốn thoát ra, nhưng lại bị Diệp Tinh vững vàng bắt lấy, căn bản không thoát được.

Oành!

Sát khí khủng bố đánh tới, dường như nhắm vào Diệp linh hồn Tinh.

“Sát khí khủng bố quá, giống như một sinh mệnh vậy, thứ mà trước đó Bảo Nhi cảm ứng được là nó ư?" Diệp Tinh thầm nói trong lòng.

Nhưng hắn không lo lắng chút nào.

Ong...

Hồn châu trong đầu khẽ rung lên, luồng sát khí đó hoàn toàn bị ngăn lại bên ngoài, không cách nào tạo ra thương tổn cho Diệp Tinh.

Đây chính là tồn tại đẳng cấp thánh hoàng khủng bố của tộc Hạt Nguyên, tất nhiên Diệp Tinh không dám khinh suất, hồn châu vẫn luôn bảo vệ linh hồn hắn.

Có hồn châu trấn thủ, rất nhanh một tia ý thức của Diệp Tinh đã đóng dấu lên trường thương.

"Huyết Nguyên thương, bảo vật loại công kích, bổ sung lĩnh vực, công kích linh hồn..." Một vài thông tin nháy mắt xuất hiện trong đầu Diệp Tinh.

"Đây là Huyết Nguyên thương?" Diệp Tinh nắm trường thương, trên mặt hơi lộ ra vẻ nghi ngờ: "Vị cường giả thánh hoàng ban đầu ngã xuống trong khe nứt không gian này vốn không có thanh binh khí này."

Bảo vật mà vị thánh hoàng kia sử dụng hắn cũng biết đại khái là thứ gì.

"Xem ra là một vị đại đạo chi chủ cường đại nào đó để lại."

Diệp Tinh thầm nói trong lòng, trong mắt hắn vẫn mang vẻ vui mừng.

"Xem thử uy năng của bảo vật này một chút." Diệp Tinh mong đợi trong lòng.

Nắm trường thương máu trong tay, uy lực nồng đậm của đạo tắc tử vong dung nhập vào bên trong, lúc này trường thương máu hấp thụ uy lực của đạo tắc tử vong, không ngừng rung lên, rất nhiều uy năng đang không ngừng phóng thích ra.

Hơn nữa xung quanh trường thương còn thấp thoáng xuất hiện một dòng sông máu.

"Thúc động!"

Diệp Tinh không phóng thích uy lực của đạo tắc tử vong, từng luồng uy năng khổng lồ bị hắn cảm ứng được.

"Uy năng của thương Huyết Nguyên này nhỏ hơn kiếm Không Minh một chút!"

Theo sự thúc động, Diệp Tinh cũng hoàn toàn biết được uy năng của thương Huyết Nguyên.

"Đi!"

Nắm thương Huyết Nguyên, Diệp Tinh toàn lực thúc động, một đạo thương mang chợt đâm ra.

"Đùng đùng đoàng!"

Dưới đạo thương mang này, hư không trước mắt trực tiếp xuất hiện một khe nứt lớn, ngoài ra còn có rất nhiều vết nứt nhỏ không ngừng lan ra hư không.

Phải biết, nơi này sâu trong khe nứt hỗn độn, cho dù phổ thực lực của đại đạo chi chủ cũng chỉ có thể tạo ra cho hư không này chút thương tổn mà thôi.

Trường thương đâm ra, hư không xung quang trường thương phạm vi hàng cây số đều ngưng tụ, tốc độ lưu động của khí lưu hỗn độn rõ ràng giảm xuống rất nhiều

Hơn nữa xung quanh còn tràn đầy một luồng sát khí nồng đậm!

"Một đạo công kích đánh ra, đồng thời ảnh hưởng tới hư không xung quanh, dưới tác dụng này, đoán chừng đại đạo chi chủ cũng sẽ chịu ảnh hưởng?" Diệp Tinh thầm nói trong lòng: "Cộng thêm sát khí đối với công kích linh hồn, thực lực của đại đạo chi chủ căn bản không thể phát huy hoàn mỹ được."

Trong mắt hắn tràn ngập vẻ mừng rỡ.

"Bàn về uy năng, thương Huyết Nguyên không bằng kiếm Không Minh, nhưng với thực lực của mình vừa hay có thể hoàn toàn thúc giục, đối với mình mà cũng đủ dùng rồi, hơn nữa còn bổ sung thêm lĩnh vực, sát khí đánh vào, thậm chí tác dụng còn vượt qua cả kiếm Không Minh."

Cho dù sử dụng kiếm Không Minh chiến đấu, Diệp Tinh cũng chỉ thúc động được hơn nửa uy năng, trừ khi thực lực của hắn mạnh hơn, mới có thể thúc động toàn lực.

Đối với hắn mà nói, hiện giờ thương Huyết Nguyên có các thuộc tính phụ có tác dụng lớn hơn kiếm Không Minh là điều không thể nghi ngờ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.