Chương trước
Chương sau
Diệp Tinh nhìn tình cảnh trước mắt, lúc này trong lòng rất bình tĩnh, nói: "Tôi suy nghĩ một chút."

Hắn tất nhiên không thể ngu ngốc liền đi ra ngoài.

Không nói Mạc Vẫn, chính là nơi này có lượng lớn Hắc Diệu Thạch bị hắn lấy được, Cảnh Vũ cũng không có khả năng buông tha hắn.

Không có phương pháp tự bảo vệ mình, Diệp Tinh tuyệt đối không có khả năng chủ động rời đi.

"Ê, sâu róm, ngươi nghĩ được cách gì chưa?" Ý thức Diệp Tinh chìm vào trong cơ thể hỏi.

Con sâu róm này xuất hiện bên trong cái kén thần bí, lai lịch khủng bố, Diệp Tinh hiện tại còn có thể hồi tưởng lại cự thú khủng bố xuất hiện trong đầu lúc trước!

Nói không chừng con sâu róm nhỏ này có biện pháp gì đó.

"Ngươi mới là sâu róm, cả nhà ngươi mới là sâu róm!" Nghe vậy tiểu trùng màu đen nhất thời giận dữ nói.

Thở phì phì nói vài câu, sau đó nó cũng trở nên nghiêm túc, nói: "Hiện tại quả thật có một biện pháp, nhưng mà cần ngươi phối hợp."

"Phối hợp như thế nào?" Diệp Tinh vội vàng hỏi.

Trong lòng hắn vui vẻ, tiểu trùng này lại thật sự có biện pháp.

"Ta không ra được, nhưng có thể phóng thích lĩnh vực cường đại trong cơ thể ngươi, lĩnh vực Hắc Diệu của ngươi tương đồng với lĩnh vực của ta. Cho nên ta có thể thi triển bí thuật tương ứng, cho ngươi điều động lực lượng trong lĩnh vực của ta. Trong lĩnh vực này, thực lực của ngươi sẽ bạo tăng, dễ dàng đạt tới bất tử cảnh!” Âm thanh của sâu róm cũng có chút trịnh trọng.

- Đơn giản mà nói chính là đem lực lượng của ta cho ngươi mượn, cho ngươi tạm thời phát huy ra thực lực bất tử cảnh!

- Thực lực bất tử cảnh? Nghe vậy trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra chấn động.

Lại còn có phương pháp cho người khác mượn thực lực như vậy.

Nhưng mà Diệp Tinh cũng xuất hiện một tia kinh hỉ trong lòng.

Lĩnh ngộ của sáu người trước mắt đều là đạo tắc bình thường, đều là cường giả bất tử cảnh bình thường nhất.

"Nhưng thời gian này chỉ có thể kéo dài một phút, một phút này ngươi phải thoát khỏi sáu người này, nếu không chúng ta đều không trốn thoát được." Tiểu trùng màu đen lại trầm giọng nói.

"Biết rồi." Nghe vậy, Diệp Tinh trịnh trọng gật đầu.

- Được rồi, hiện tại ngươi trước tiên cảm thụ lĩnh vực một chút! Trên người tiểu trùng màu đen nhất thời có một đạo hắc sắc quang mang tuôn ra, sau đó tiến vào trong cơ thể Diệp Tinh.

Theo hắc sắc quang mang tràn vào, Diệp Tinh nhất thời cảm thấy trong cơ thể mình một cỗ lực lượng vô cùng khủng bố ngưng tụ.

"Đây là lĩnh vực Hắc Diệu?" Diệp Tinh cảm nhận được sự gia tăng kinh dị trong lĩnh vực.

Nhưng mà lĩnh vực của hắn so sánh với nó, tựa như kiến cùng voi.

"Không Vân, không biết ngươi suy nghĩ như thế nào? Chỉ cần gia nhập tổng bộ Hắc Diệu Tông, chúng ta tất nhiên có thể hao phí rất nhều tài nguyên bồi dưỡng ngươi.” Cảnh Vũ mỉm cười nói.

Trên mặt ông ta mang theo nụ cười, nhưng trong lòng lại vô cùng lạnh.

Hao phí năm năm thời gian tới nơi này, vốn hy vọng lấy được lượng lớn Hắc Diệu Thạch, kết quả cái gì cũng không có, ngược lại phiến khu vực chân không này lại xuất hiện Không Vân.

Không cần nghĩ cũng biết, Hắc Diệu Thạch biến mất chắc chắn có quan hệ rất lớn với Không Vân.

Thiếu đi nhóm Hắc Diệu Thạch này, tổng bộ Hắc Diệu Tông khẳng định có trừng phạt dành cho bọn họ, cho nên ông ta muốn bắt được Không Vân.

"Tôi suy nghĩ kỹ rồi." Diệp Tinh nhìn Cảnh Vũ nói: "Tôi sẽ lập tức đi ra."

"Lựa chọn sáng suốt." Cảnh Vũ mỉm cười gật đầu.

Ông ta trực tiếp tiến lên một bước, nói: "Ngươi yên tâm, có ta ở đây, những người khác không thể đả thương được ngươi."

Ầm ầm!

Lúc này năng lượng bành trướng tràn ngập khắp thân thể Diệp Tinh, từng cỗ năng lượng đang không ngừng bị Diệp Tinh hấp thu.

Sau một thời gian ngắn yên lặng, bỗng nhiên giống như nham thạch nóng chảy phun trào ra.

Khu vực chân không, ánh mắt Diệp Tinh vào lúc này lại hoàn toàn biến thành màu đen, không có đồng tử trắng, nhìn qua tăng thêm một tia tà dị.

Ầm ầm!

Một cỗ lĩnh vực khổng lồ lấy Diệp Tinh làm trung tâm bắt đầu điên cuồng khuếch tán ra, miễn là khu vực bị lĩnh vực này bao phủ tựa hồ đều ảm đạm rất nhiều.

"Rầm rầm!"

Màng mỏng bao phủ khu vực chân không cũng bị phá vỡ cùng một lúc.

Cảnh Vũ đứng ở hàng đầu tiên cảm nhận được lĩnh vực trùng kích này, trên mặt nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.

"Đây là lĩnh vực Hắc Diệu? Lĩnh vực Hắc Diệu thật cường đại!"

Ông ta cũng hấp thu rất nhiều năng lượng Hắc Diệu Thạch, cũng nắm giữ lĩnh vực Hắc Diệu.

- Bất tử cảnh!

Ngoại trừ Cảnh Vũ ra, sắc mặt mấy vị cường giả bất tử cảnh khác cũng là đột nhiên biến đổi.

Họ cảm thấy một sự dao động khủng khiếp trong lĩnh vực này.

Nhất là Mạc Vẫn, trên mặt càng là khó coi.

"Làm sao có thể? Không Vân này có thực lực bất tử cảnh thật sao?"

Nhưng trong nháy mắt trên mặt ông ta lại có sát ý điên cuồng.

- Thực lực khủng bố như vậy, chẳng trách mà có thể đánh chết mấy người Kim Nguyên rồi nhanh chóng rời đi!

Sau khi biết Kim Nguyên chết ông ta cũng nhanh chóng chạy tới chỗ đó, nhưng lại không phát hiện ra gì cả.

Ông ta càng thêm xác định thân phận hung thủ chính là Diệp Tinh.

"Vút!"

Một thanh trường kiếm đánh tới, trực tiếp công kích Cảnh Vũ ở phía trước.

Cảnh Vũ vội vàng ngăn cản, nhưng vẫn không chịu nổi, bay ngược ra ngoài.

Đánh lui Cảnh Vũ, bóng dáng Diệp Tinh bạo động, nhanh chóng lướt về phía xa xa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.