Chương trước
Chương sau
Không quan tâm người khác nghĩ thế nào, lúc này Diệp Tinh xuất hiện trong không gian của tầng thứ tư Tháp Đăng Thiên.

“Đây là?” Diệp Tinh nhìn một bóng dáng khác trong không gian.

Sinh vật hình người đó toàn thân như được đúc thành từ sắt thép, khắp người tản ra khí lưu màu vàng đất.

“Trong lứa thiên tài này, ngươi là người thứ ba tiến vào đây, người thứ nhất thực lực rất mạnh, người thứ hai lại rất yếu, ngay cả một chiêu của ta cũng không đỡ được, không biết thực lực của ngươi thế nào?” người khổng lồ sắt nhìn Diệp Tinh, giọng nói ù ù vang lên.

“Hai người trước chắc hẳn là Hỗn Vũ và Đồng Mục Sâm?” Diệp Tinh thầm nói.

Hắn nhìn người sắt khổng lồ trước mặt, trong mắt lộ ra ý chí chiến đấu, nói: “Sẽ không làm ông thất vọng đâu.”

Vút! Vút! Vút!

Kiếm trận Bách Huyền nháy mắt được thúc giục, từng thanh trường kiếm bay lượn, giống như một quân đội được huấn luyện từ trước, xuyên qua không gian theo một quy tắc rất kì lạ.

“Tự tin là tốt, ta hi vọng ngươi có thể vượt qua, nhưng chắc chắn ta sẽ không nương tay.” Người sắt khổng lồ ù ù nói.

Oành!

Nháy mắt, một luồng khí lưu màu vàng đất tản ra từ trên người ông ta, không ngừng lan tràn ra xung quanh, cả một vùng hư không giống như bỗng nhiên ngưng tụ lại, tốc độ khống chế kiếm của Diệp Tinh cũng bị chậm lại.

“Lĩnh vực Hắc Diệu!”

Cảm nhận được sự trói buộc của khí lưu màu vàng đất, Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng.

Ong...

Trên người hắn lập tức có một luồng lĩnh vực kì lạ không ngừng tràn ra xung quanh, bao phủ lên xung quanh thân thể.

“Rầm!”

Khí lưu màu vàng đất và lĩnh vực Hắc Diệu của Diệp Tinh va chạm với nhau, dòng khí lưu màu vàng đó giống như một cơn sóng, vậy mà lại cuộn lên ngay lập tức.

“Đi!”

Diệp Tinh thúc giục bộ pháp, tốc độ nhanh tới cực điểm, các thanh kiếm không ngừng hợp lại với nhau, kết hợp thành một thanh kiếm khổng lồ.

Cự kiếm Hoành Không, tản ra dao động khí thế ngút trời, cho dù là người sắt khổng lồ trước mặt cũng lộ ra vẻ nhỏ bé.

“Đùng đùng đoàng!”

Lĩnh vực Hắc Diệu, khí lưu màu vàng đất va chạm rồi cuộn lên, cự kiếm chém xuống, trực tiếp chém lên thân thể của người sắt khổng lồ.

“Lực tấn công mạnh quá!” người sắt khổng lồ hơi hoảng sợ, tay phải giơ ra, toàn bộ phía trên được khí lưu màu vàng đất bao lại, giống như mặc lên tầng áo giáp rất dày, sau đó trực tiếp chộp tới phía cự kiếm.

“Ầm!”

Một tiếng động đinh tai nhức óc vang lên, dao động khí thế khủng bố không ngừng tràn ra, hư không rung động, khí lưu màu vàng đất cuồn cuộn, dường như đã trở nên hơi vặn vẹo.

“Răng rắc!”

Lại một âm thanh trong trẻo vang lên, vậy mà cánh tay phải của người sắt khổng lồ đó lại xuất hiện vết nứt, lan ra một nửa cánh tay phải.

“Cái gì?” Người sắt khổng lồ kinh ngạc kêu lên: “Vậy mà có thể làm ta bị thương?”

“Haha, xem ra người sắt khổng lồ không chịu được đòn tấn công của mình!” trên mặt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

Hắn không chắc lắm rằng bản thân có thể vượt qua được tầng thứ tư của Tháp Đăng Thiên, nhưng bây giờ hi vọng lại rất lớn.

“Đi!”

Vạn chuyển kiếm trận, dường như dẫn tới sức mạnh, khí lưu của hư không xung quanh trở nên vặn vẹo, cự kiếm chém xuống, mục tiêu chính là người sắt khổng lồ.

“Hừ, đòn tấn công của ngươi vẫn còn yếu, muốn thắng rất khó.” Người sắt khổng lồ bắt đầu khởi động khí lưu màu vàng đất trong tay, sau đó vết thương trên tay nhanh chóng khép lại.

“Vậy thì chưa chắc!” Diệp Tinh tự tin nói.

Bóng hắn lay động, vậy là lại trực tiếp bay tới phía người sắt khổng lồ.

“Còn dám tới chỗ của ta? Có điều tới cũng tốt.” Người sắt khổng lồ nhìn Diệp Tinh bay tới, không khỏi vui mừng.

Diệp Tinh tính toán khoảng cách, sau đó cười to nói: “Tiếp thêm một chiêu của tôi thử xem.”

Uỳnh!

Lĩnh vực Hắc Diệu bạo phát, bao phủ lên toàn thân người sắt khổng lồ, đồng thời cự kiếm cũng hung hăng chém tới.

“Lĩnh vực mạnh quá!” sắc mặt người sắt khổng lồ đột nhiên thay đổi.

Ông ta nhìn cự kiếm chém tới, lại muốn giơ tay phải ra đỡ.

“Răng rắc!”

Lại một tiếng nứt vỡ vang lên, cự kiếm nằm trong tay người sắt khổng lồ, dao động vô cùng mãnh liệt điên cuồng chảy vào trong.

“Ầm!”

Một tiếng nổ truyền tới, sau đó tay phải của người sắt khổng lồ lập tức vỡ nát.

“cái gì?” người sắt khổng lồ kinh hãi.

“Cuộc chiến này ông thua rồi.” Thấy vậy, Diệp Tinh cười to nói.

Cự kiếm vung lên, căn bản không cho người sắt khổng lồ bất cứ cơ hội nào, điên cuồng chém xuống.

Trước đó Diệp Tinh thúc giục lĩnh vực Hắc Diệu để ngăn chặn khí lưu màu vàng đất, thực tế không hề bao phủ lên người sắt khổng lồ.

Lĩnh vực Hắc Diệu rất mạnh, nhưng phạm vi lại quá nhỏ.

Uỳnh!

Hàng trăm thanh kiếm như một, hợp thành một thanh kiếm khổng lồ không ngừng chém xuống.

Dưới Đạo Tắc Không Gian mạnh mẽ, kiếm trận Bách Huyền không ngừng chém xuống.

Liên tục tấn công mấy phút liền, hai tay người sắt khổng lồ hoàn toàn bị chém nát, trên ngực cũng xuất hiện rất nhiều vết nứt.

“Ngươi rất mạnh, mạnh hơn chàng trai lần trước tới đây nhiều.” Người sắt khổng lồ đứng một chỗ, thân thể gần như vỡ thành mảnh nhỏ, ông ta nhìn Diệp Tinh, giọng ù ù nói.

Trong lúc nói chuyện ông ta còn cố gắng khôi phục.

“Kết thúc đi!” nhìn người sắt khổng lồ, trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng.

Hắn giơ tay phải ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.