Chương trước
Chương sau
Mọi người trên quảng trường nhìn thấy Diệp Tinh, nhất thời không nhịn được mà bàn tán.

Mấy năm trước Diệp Tinh khiêu chiến thiên tài của ngũ trọng thiên, cường thế mà bước từ tứ trọng thiên lên ngũ trọng thiên, điều này đã dẫn tới sự chấn động trong một phạm vi nhỏ.

“Cảnh tượng quen thuộc.” Diệp Tinh tới quảng trường, ánh mắt nhìn bảng xếp hạng khổng lồ bên cạnh Tháp Đăng Thiên.

“Không biết thực lực hiện giờ của mình tương ứng với tầng thứ mấy của Tháp Đăng Thiên?” Diệp Tinh hít thở sâu một hơi.

Hắn lập tức tiến vào trong tháp.

Vừa bước vào trong, thân thể Diệp Tinh đã xuất hiện trong một không gian khổng lồ.

Bên trong không gian, có một cái cây màu đỏ đứng sừng sững, trên cây có rất nhiều cành khô, tản ra dao động cực kì nóng bỏng.

“Dao động trên người ngươi dường như đã mạnh lên rất nhiều?” Một giọng nói lạnh lùng vang lên trong đầu Diệp Tinh: “Xem mấy năm này đã gặp được kỳ ngộ, tiến bộ không ít.”

“Không tiến bộ, tôi cũng sẽ không tới đây.” Diệp Tinh bình tĩnh nói.

“Rất tự tin?” giọng nói lạnh lùng vang lên.

Oành!

Lập tức có vô số cành cây khô của cái cây màu đỏ trong không gian nhanh chóng to ra đánh tới phía hắn, gần như chỉ vài giây đã bao phủ tất cả không gian chiến đấu này lại

“Vẫn là một chiêu như vậy à?” trong mát Diệp Tinh lóe lên một tia sáng.

Lần trước đối mặt với đám cành cây khô này không có cách nào để trốn, hơn nữa dao động trên cành cây khô cngs khiến hắn cảm nhận được uy hiếp, nhưng giờ đây hắn lại chẳng có cảm giác gì.

Vút!

Tay phải vung lên, hơn trăm thanh kiếm xuất hiện, lập tức cắt về phía trước.

“Răng rắc!”

Vô số cành cây trước mắt không ngừng đứt gãy, một khoảng lớn nhanh chóng được Diệp Tinh xử lí sạch sẽ.

“Cái gì? Sức mạnh lớn như vậy?” Trong giọng nói lạnh lùng mang theo một tia khiếp sợ: “Chỉ mấy năm ngắn ngủi, Đạo Tắc Không Gian của ngươi sao có thể tiến bộ nhanh đến thế?”

Vậy mà sự trói buộc của ông ta lại bị Diệp Tinh phá giải dễ dàng như vậy.

Vút! Vút! Vút!

Từng thanh trường kiếm không ngừng bay lượn, tùy ý cắt đứt những cành cây xung quanh.

Sức sống của cái cây màu đỏ này không ngừng giảm xuống.

‘Lĩnh ngộ Đạo Tắc Không Gian sâu rồi, tùy ý tấn công cũng sẽ có uy lực to lớn.” Diệp Tinh mừng thầm trong lòng.

Hắn chỉ đang thi triển một loại kiếm pháp bình thường khác, nhưng uy lực cũng rất mạnh.

Thực lực mạnh mẽ, tùy tiện đánh ra một chiêu cũng có một sức mạnh vô cùng lớn.

“Kết thúc đi.” Chiến đấu với cái cây màu đỏ mấy phút, Diệp Tinh không còn muốn chiến đấu thêm nữa.

Vút! Vút! Vút!

Từng thanh kiếm bay lượn, tùy ý chém cát trong khắp không gian.

Mấy giây sau, cái cây màu đỏ đó biến mất không thấy nữa, không gian lại khôi phục vẻ yên tĩnh.

“Đúng là đơn giản.” Trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ tươi cười.

Lá bài tẩy hắn còn chưa dùng đến, vậy mà đã có thể dễ dàng xông lên được tầng thứ ba.

Mấu chốt là lúc ở thế giới Hắc Diệu hắn tiến bộ quá nhiều.

Ong...

Bỗng nhiên, dao động trong không gian lóe lên, sau đó bóng chiếc cây màu đỏ lại ngưng tụ lần nữa.

“Chúc mừng người, xông lên được tầng thứ ba của Tháp Đăng Thiên, nhận được một cơ hội truyền thừa của tháp đại đạo Tam Thiên.”

Cây đỏ nhìn về phía Diệp Tinh, nói: “Đây là cánh của để lên tầng thứ tư, bây giờ ngươi có thể tiến vào, lần sau tiến vào Tháp Đăng Thiên có thể trực tiếp lên tầng thứ tư.”

Nói xong, bên cạnh cái cây màu đỏ có một cánh cửa màu đen khổng lồ bỗng dưng xuất hiện.

“Tầng thứ tư sao?”

Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, không chút do dự tiến vào trong.

...

Trên quảng trường rộng lớn, một vài người đang nhìn bảng xếp hạng.

Ong...

Bỗng nhiên, bảng xếp hạng Tháp Đăng Thiên trước mặt tản ra một dao động kỳ lạ.

“Bảng xếp hạng thay đổi rồi!”

“Diệp Tinh vừa mới tiến vào Tháp Đăng Thiên! Là Diệp Tinh đã vượt qua tầng thứ ba của Tháp Đăng Thiên ư?”

“Chưa chắc, có thể là những thiên tài khác xông qua cánh cửa khác.”

Nhất thời ánh mắt của các thiên tài nhìn về phía bảng xếp hạng.

Dưới ánh mắt của bọn họ, hạng năm trên bảng xếp hạng bỗng xảy ra dao động.

“Là thông tin hàng thứ năm, đây là thông tin của Diệp Tinh.”

Các thiên tài khiếp sợ nhìn bảng xếp hạng.

Thông tin của hạng năm sinh ra dao động, sau đó bắt đầu tiến lên trên, trực tiếp tăng lên hai hạng, sau đó dừng lại ở vị trí thứ ba.

Dao động biến mất, một hàng thông tin xuất hiện trước mắt mọi người.

Hạng 3: Diệp Tinh (Ngũ trọng thiên) thành tích: Tầng thứ ba Tháp Đăng Thiên.

“Thật sự thành công rồi!”

“Trời ạ, tốc độ tiến bộ của Diệp Tinh nhanh quá! Trong ba người Đồng Mục Sâm, Vô Ngân, Lư Vân Đạt của lục trọng thiên mới chỉ có Đồng Mục Sâm xông lên được tầng thứ ba! Thực lực của hắn ta đã vượt qua cả vn3 và Lư Vân Đạt rồi!”

“Không thể tin được! Ban đầu ngoài Hỗn Vũ ra, ba người Đồng Mục Sâm, Vô Ngân, Lư Vân Đạt đều miểu sát chúng ta đó.”

...

Ánh mắt mọi người tràn ngập vẻ khó mà tin được.

Ánh mắt mọi người tràn ngập vẻ khó mà tin được.

Cuộc tuyển chọn cuối cùng của thành Thời Không mười năm trước, các thiên tài tiến hành chiến đấu đơn, ba người Đồng Mục Sâm, Vô Ngân, Lư Vân Đạt đều là đối thủ ngang tay, thực lực mạnh hơn bọn họ rất nhiều, vậy là giờ đây lại bị Diệp Tinh vượt mặt!

...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.