Căn phòng vừa bớt đi một người thông thoáng, thỏa mái. Lâm Huyền Du ngồi trên ghế xoay, đối diện là La Mỹ Tuệ chưa hoàn hồn.
Không ngờ Lâm Huyền Du mới tới lại có thể xử lý tốt Khương Ly bướng bỉnh kia nhanh như vậy.
Đúng là thần a!
La Mỹ Tuệ thầm cảm thán trong lòng. Cô ta bước đến trước mặt Lâm Huyền Du, nụ cười ngượng nghịu nhìn rất khó coi: “Huyền Du à, chuyện buổi sáng tôi thật sự xin lỗi cô nha. Tôi là chỉ muốn ra oai một chút, cũng không có ác ý gì cả, cô đừng để tâm nha.”
La Mỹ Tuệ lúc sáng vừa sai bảo người ta như hạ nhân, bây giờ đến cẩ nhìn thẳng mặt cũng không dám. Lời vừa nói ra là cô ta đã lấy hết can đảm, mặt dày dạn mới dám nói.
Cô ta sợ người như Lâm Huyền Du có thù tất trả. Vừa rồi chuyện cô ta cũng đã chứng kiến, lỡ làm kinh thiên động địa đến người ta, sợ là tương lai sẽ sống không yên.
Lâm Huyền Du cũng không phải người thù dai, La Mỹ Tuệ đã xin lỗi thì cô cũng sẽ cho qua chuyện này. Dù sao cũng là đồng nghiệp với nhau, đối mặt hằng ngày, thù dai không tốt.
Lâm Huyền Du gật đầu.
Sau khi sửa xong tài liệu cũng đến gần muộn giờ, Lâm Huyền Du chào hỏi La Mỹ Tuệ hai tiếng liền cầm túi xách rời đi. Công việc chiều nay của cô cũng tương đối nhẹ, chắc vì chuyện Khương tiểu thư kia mà La Mỹ Tuệ cũng không làm khó cô nữa. Một ngày trôi qua cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tong-tai-cung-sung-co-vo-khong-ngoan/2724498/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.