Dương Hàn Phong kéo tay Lâm Huyền Du, nhỏ giọng: "Tôi là chồng em."
Lâm Huyền Du nghĩ ngợi một chút cũng không biết lý do anh không vui. Cô gặp cho anh một miếng thịt, vừa này gắp cho ông cụ Dương vài miếng có khi nào anh không thích việc này không?
Dương Hàn Phong nhìn miếng thịt trong chén mình, tâm trạng vui vẻ lên một chút. Xem ra cô cũng không đến nổi nào.
Bữa ăn như vậy trôi qua, đến giữa trưa thì Dương Hàn Phong đưa Lâm Huyền Du đi. Trước khi đi còn bị ông cụ Dương kéo lại nhưng anh lại thẳng thừng từ chối.
Bên trong xe thoải mái nhưng cô chỉ ngồi ở một góc, hai mắt dán chặt ngoài cửa sổ. Dương Hàn Phong nhíu mày kéo vai Lâm Huyền Du về phía mình.
Cô giật thót mình, dịch xa ra một chút. Anh khó chịu: "Em làm gì mà ngồi xa vậy?"
Lâm Huyền Du thấp giọng trả lời: "Ai mà biết anh sẽ làm gì. Xa chút cho an toàn."
Mỗi lần gặp anh, Lâm Huyền Du đều phải đề phòng.
Chiếc xe chạy đi, Lâm Huyền Du nhìn qua Dương Hàn Phong: "Chúng ta đi đâu vậy?"
Hai tay Dương Hàn Phong đặt trên vô lăng, khuôn mặt lạnh lùng. Nghe cô hỏi anh cũng không nhìn qua mà chuyên tâm lái xe. Đợi đến khi dừng đèn đỏ mới nói: "Về nhà anh."
Lâm Huyền Du ồ một tiếng rồi ngồi im.
Nơi cần đến là một khu chung cư, bảo an nghiêm ngặt, vừa nhìn là biết giá phải trên trời. Lâm Huyền Du bị anh kéo đến trước cửa nhà vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tong-tai-cung-sung-co-vo-khong-ngoan/2724447/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.