Con người là sinh vật có lòng tham không đáy, nhưng vinh hoa trong nhất thời không có nghĩa là phú quý một đời, ngược lại, khó khăn trong chốc lát cũng không có nghĩa là cả đời suy tàn, cho đến khi tất cả mọi thứ đảo ngược cho nhau, cũng là lúc lòng tham nên trả giá.
Trong phòng khách Doris, Hàn Hiểu ngồi trên sô pha, nhìn người sĩ quan đang có chút bất an, đứng thẳng trước mặt mình, mỉm cười.
“Đừng khẩn trương, anh lớn lên rất giống anh trai tôi, do một số nguyên nhân tôi và anh ấy chưa từng gặp mặt, tôi gọi anh đến đây chỉ là nói một chút chuyện nhà mà thôi, ngồi đi!”
Sĩ quan trước mặt đáp một tiếng Vâng, cẩn thận ngồi xuống, lời của Hàn Hiểu cũng không làm cho y bình tĩnh được.
“Anh gọi là Reichet phải không! Reichet Imansi, trưởng tử của gia tộc Imansi!” Hàn Hiểu nhẹ nhàng cầm cái ly trước mặt y, từ từ hỏi.
“Vâng!” Thanh niên trẻ tuổi tên là Reichet Imansi hơi có chút cứng ngắc trả lời.
“Tôi nghe nói gia tộc của anh là thế gia quý tộc dưới trướng Morley trưởng lão, là người thừa kế của thế gia chính trị, vậy sao anh lại đến quân bộ vậy!”
“Từ nhỏ tôi đã được nghe rất nhiều câu chuyện anh hùng từ người dì Maka mẹ kế của tôi, cho nên làm quân nhân là ước mơ của tôi!”
Tiện nhân!
Hàn Hiểu nắm chặt ly đồ uống trong tay, nhanh chóng uống một ngụm, cố đè ép phẫn nộ ở trong lòng.
“Là như vậy sao! Cha của anh cũng nỡ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tinh-te-anh-hung-mau-than-truyen/2901714/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.