Cuộc sống là một thứ rất kỳ diệu, cẩu huyết có ở khắp nơi, thứ muốn đạt được nhất thường ở bên tay của mình, đến cuối cùng mới phát hiện là xa tận chân trời, tiếc nuối và phiền muội là gia vị không thể nào tránh khỏi trong nhân sinh của con người.
Hàn Hiểu có thai, cả nước vui mừng, đường lớn phố nhỏ đều giăng đèn kết hoa, cái không khí đó giống như là Địa Cầu đón mừng năm mới vậy, vẫn còn chưa tính, vì để chúc mừng Hàn Hiểu có thai lần nữa, chính phủ Landis quyết định lấy cái ngày Hàn Hiểu và Công tước gặp nhau lần đầu tiên làm tiết xuân, gọi là Tết.
Sau khi Hàn Hiểu biết được, mặt toàn hắc tuyến, tộc Hoa Hạ trên Địa Cầu cũng có Tết, Tết đó là ngày gia đình đoàn tụ với nhau cùng chúc mừng một năm mới lại đến, còn Tết ở tinh cầu Landis thì có ý nghĩ gì vậy, là ngày tập thể cùng phát xuân tạo người sao!
Vào cái lúc bản thân mình gặp phải thảm kịch lớn nhất trong đời người, người trong nước lại vì thế mà chúc mừng, Hàn Hiểu biểu lộ thân thể và tâm hồn của cậu bị cái quốc gia đoàn thể không có tiết tháo này chà đạp hết cả rồi.
Không giống với không khí vui tươi ở bên ngoài, trong thành Doris lại có chút mây đen ảm đạm.
Không giống với lần mang thai trước, vừa mới về thành Doris có một tháng mà Hàn Hiểu đã bắt đầu tình trạng chán ăn,nghén nhẹ, bắt buộc chính mình ăn bao tử rất không thoải mái, mới mấy ngày ngắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tinh-te-anh-hung-mau-than-truyen/2901711/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.