“Tôi ăn xong rồi, muốn đi dạo một chút. Dì với anh chậm rãi nói chuyện.”
Không biết họ nghĩ gì, Lương Doanh lau miệng xong liền đứng lên nói.
“Mười hai giờ em cứ vào phòng bên cạnh mà ngủ trưa.”
Mục Thanh không cản, nhưng dặn.
“Tôi biết rồi.”
Lương Doanh ngoan ngoãn đáp, chào Đặng Lệ Nguyệt rồi không chút chần chừ đi ra ngoài.
Giang Tiềm vội vã đi theo.
Nói đùa, lúc này hắn còn ở lại không phải quá không thông minh. Cả vợ sếp cũng biết điều mà đi rồi. Hã𝑦 𝘵ì𝙢 đọc 𝘵ra𝑛g chí𝑛h ở ﹢ TRu𝗠T R𝗨𝙔𝚎𝘕﹒V𝘕 ﹢
“Lương tiểu thư, cô không căng thẳng à?”
Lương Doanh sau khi ra khỏi văn phòng liền đi đến bên cạnh cửa sổ bằng kính có treo hai bồn Điếu Lan xanh mượt lơ đễnh nhìn ra ngoài thành phố từ trên cao, đó là một trải nghiệm rất lạ. Bỗng nhiên nghe thấy câu hỏi này, cô khẽ khựng lại một chút.
Căng thẳng?
Chẳng lẽ cô phải nói bởi vì cô từng trải qua một lần nên không thấy căng thẳng nữa ư?
Nói vậy thật ra không quá đúng, cô cho rằng là bởi vì cô chưa có thứ tình cảm kia với Mục Thanh. Nếu cho cô thêm một thời gian nữa, cô yêu anh, cô cũng sẽ hồi hộp khi người thân của anh, sẽ sợ họ không thích mình. Đời trước cô không hề căng thẳng khi gặp cha mẹ Cảnh Minh, bởi cô cũng không yêu hắn.
Hoặc cũng có lẽ là do tính cách cô lãnh đạm thật…
“Tôi muốn biết một chút về Mục gia.”
Lương Doanh không đáp mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tinh-noi-bien-the/3457449/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.