Nói xong cô hơi nghiêng mặt đi, bởi vì ánh mắt của người đàn ông quá nóng, cô có hơi ngại.
Mà mỗi lần nhắc đến lần trên thuyền kia chẳng có lần nào Lương Doanh không lúng túng. Bối rối thật ra là bởi vì hành vi của mình thôi… Quá dọa người.
Có lẽ Mục Thanh cũng nhận ra chút chút, cho nên ý cười trên môi anh càng sâu.
Nhưng thấy cô sắp làm đà điểu rồi, anh quyết định tha cho cô.
“Ra là lúc đó em tỉnh rồi, bảo sao em chạy nhanh như vậy.”
“…”
“Được rồi.”
Chọc đủ thì nên ngừng nhỉ, cơ mà vành tai kia đỏ lên trông đáng yêu thật, Mục tổng lòng vừa động, miệng cũng động: “Tôi có thể sắp xếp cho em đi làm, ngày mai sẽ bảo Giang Tiềm đến thuyết minh công việc cho em, sau đó có thể bắt đầu làm việc luôn. Trợ lý sinh hoạt.”
Trợ lý sinh hoạt?
Lương Doanh kinh ngạc quên mất cả xấu hổ quay qua nhìn anh.
“Trợ lý sinh hoạt mới dễ ra vào văn phòng, buổi trưa em có thể ngủ nhiều một chút.”
Mục Thanh giải thích.
Lương Doanh hiểu, cũng không nói gì nữa.
Mục Thanh nhìn cô không chút ngần ngại đi cửa sau như vậy, cũng chỉ có cười càng dung túng.
…
Mục Thanh nói được làm được, ngày hôm sau Giang Tiềm liền tới biệt thự, bắt đầu cho cô thuyết minh công việc.
Buổi chiều cô chính thức theo anh, bắt đầu cùng anh tới công ty.
Trợ sở chính của Mục thị nằm trong khu công nghiệp có tiếng nhất H
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tinh-noi-bien-the/3457441/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.