Lương Doanh mặt không biểu cảm đặt muỗng xuống chén không, lại uống một ngụm sữa mới hé miệng lạnh nhạt hỏi.
“Cái đó hiện tại không rõ, nhưng mà ngay sau hôm em làm ầm ĩ thì vị mẹ kế kia của em đã đưa Lương Thục về trường.”
Chỉ cần là người thông minh một chút sẽ hiểu ngay mục đích của Hứa Duệ Hà là gì, chỉ là anh không biết Lương Doanh có hiểu không.
Đối với ánh mắt của anh, Lương Doanh khó hiểu nhìn lại. Đáy mắt kia trong suốt, đơn thuần không chút tâm cơ, Mục Thanh lại không nhịn được khó hiểu vì sao cô có thể ầm ĩ một trận kia cho được. Nó quả thật không giống con người cô, cũng không trách người khác hoài nghi.
Nhưng lại tìm không thấy manh mối để giải mã câu đố này.
“Em biết tình huống của Cảnh Minh ở Cảnh gia không phải rất tốt đẹp?”
Lương Doanh khựng lại một chút, sau đó thành thật gật đầu: “Tôi biết.”
Nếu chỉ tính thời điểm, kiếp trước lúc chưa cưới Cảnh Minh cô vẫn không biết, nhưng trải qua mấy năm vợ chồng, sao cô có thể không biết được. Biết rồi cô lại càng nhạt lòng, cũng rất trào phúng khi nghĩ đến Mục Khả Hân hiện tại coi trọng gã thế nào, trăm phương ngàn kế muốn đáp lên người Cảnh Minh. Chắc cô ta không biết sự thật về gã đàn ông mình mèo mã gà đồng, muốn chiếm cho bằng được đâu. Gã đàn ông mà cả Lương Thục cũng chê không thèm lấy.
Cơ mà kiếp trước Cảnh Minh dựa vào cô thâu tóm được Lương gia, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tinh-noi-bien-the/3457440/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.