Hôm sau Trân Nhi đánh thức Tô Thanh Anh dậy sớm, giúp cô vệ sinh cá nhân, chuẩn bị đi học. Điều đáng nói là cô sững sờ khi biết tin Lưu Tuyết Nhiên sẽ không còn đi du học ở Pháp mà chuyển về ngôi trường của cô. Kiếp trước cô ta cũng chuyển về trường cô học, chỉ khác lúc ấy cô bị Tô Cảnh Thần cấm túc ở trong nhà thuê gia sư.
Thế là Tô Thanh Anh cắn răng ngồi chung xe với cô ta cùng đi học. Tô Cảnh Thần ngồi ở giữa hai cô gái, một bên thì líu lo nói chuyện còn một bên hằm hằm nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Anh Thần, cảnh vật ở đây trong lành hơn ở Pháp nhiều. Ban đầu em còn chút đắn đo không biết có thích ứng kịp không, thế mà hiện tại em vừa nhìn đã thích rồi."
"Ừ, lúc nào em muốn tham quan cho thân thuộc cứ bảo Lục Hách đưa em đi."
"Anh không đưa em đi sao?"
"Anh bận làm việc."
Vẻ mặt Lưu Tuyết Nhiên lộ chút buồn bã muốn Tô Cảnh Thần động lòng thay đổi ý định. Cô ta ở lại đây là chỉ muốn gần hắn, đâu có chuyện muốn tham quan thứ gì.
Trái ngược với những gì Lưu Tuyết Nhiên nghĩ, Tô Cảnh Thần hoàn toàn không để ý đến cô ta nữa, quay sang Tô Thanh Anh hỏi han về vết thương của cô, ngọn lửa trong người cô ta sôi sục, cố nuốt xuống.
Đến trường, Lưu Tuyết Nhiên hí hửng tạm biệt Tô Cảnh Thần, Tô Thanh Anh cũng chào tạm biệt hắn:
"Anh cả, em vào lớp nhé!"
Cất mắt nhìn đoạn đường dài phía trước, Tô Cảnh Thần chau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tim-anh-sau-con-mua/250219/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.