Thấy hắn, Lưu Tuyết Nhiên đứng bật dậy vui mừng bảo vết thương của mình không sao nhưng khuôn mặt không tốt chút nào. 
"Vết thương lớn thế kia em còn bảo không có gì?" 
Cô ta cười gượng. 
"Thật không sao mà? À mà Thanh Anh thế nào rồi? Đều tại em làm hại cô ấy!"1 
"Anh băng bó cho em ấy rồi, không sao cả." 
Trong lòng Lưu Tuyết Nhiên còn ghim sâu chuyện ban nãy, chỉ là cô ta phải diễn cho đạt vai người tốt nên không thể không nhắc đến. 
"Anh Thần, ăn tối với em nha, đã lâu hai chúng ta không ăn cơm cùng nhau." 
Đầu hắn chợt hiện lên hình ảnh đáng thương của Tô Thanh Anh khi nãy, hắn lắc đầu từ chối. 
"Em ăn trước đi, anh mang cơm lên ăn cùng Thanh Anh." 
Sau đó Tô Cảnh Thần đi vào nhà bếp lấy thức ăn. Bàn tay Lưu Tuyết Nhiên bắt đầu siết thành nắm đấm, đáy lòng giận dữ vô cùng. Nhớ lại vừa rồi cô ta và Tô Thanh Anh đều bị thương, kết quả từ đầu tới cuối hắn chỉ để ý và lo lắng mình cô, muốn ăn một bữa cơm với hắn cũng bị Tô Thanh Anh cướp mất. 
Tô Thanh Anh là cái thá gì chứ? Con gái của kẻ giết mẹ hắn, hắn lại đối tốt như vậy? 1 
… 
Cánh cửa phòng mở ra, Tô Cảnh Thần đem mâm thức ăn đặt lên bàn, sau đó cẩn thận đến bế cô ngồi xuống ghế. Hắn bế cô rất nhẹ nhàng, cảm nhận Tô Thanh Anh khá nhẹ cân, hắn có chút không vui. 
"Ăn đi!" 
Tô Cảnh Thần đưa đũa cho cô. Thấy trên mâm có đến hai cái bát, cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tim-anh-sau-con-mua/250218/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.