Chương trước
Chương sau
Edit: Dao DaoBeta: NoraBởi Ngũ Lang và Tiểu Thất học bài trong này, nên kháng trong thưphòng luôn được đốt nóng, dưới đất còn đặt một chậu than. Ba người đivào trong, ngồi xuống ghế.
“Tỷ phu, giờ chỉ có ba chúng ta, huynh có chuyện gì cứ nói.” Ngũ Lang nói với Ngô Gia Hưng.
Mặc dù Ngô Gia Hưng mới thành thân vớiLiên Chi Nhi mấy ngày, nhưng hai nhà đã thân thiết lui tới mấy năm. NgôGia Hưng, Ngũ Lang, Tiểu Thất đều thân quen. Cũng vì vậy, mới vừa rồithấy Ngô Gia Hưng liếc mắt một cái, Ngũ Lang liền biết Ngô Gia Hưng cóviệc muốn nói riêng với hắn.
“Đúng là có việc.” Ngô Gia Hưng cười cười, lấy ra một hộp gỗ nhỏ dài từ trong tay áo, đưa cho Ngũ Lang.
Ngũ Lang lộ vẻ khó hiểu, nhưng vẫn nhậnlấy hộp gỗ mở ra. Trong hộp là một tờ khế thư, chính là khế thư mà trong nhà đã thương lượng đưa cho Liên Chi Nhi cổ phần tiệm vịt nướng.
Ngày đó Ngũ Lang đưa khế thư cho LiênChi Nhi, Liên Chi Nhi nói sao cũng không nhận. Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi,Tiểu Thất cũng không miễn cưỡng. Sau đó, hôm đưa gia cụ trước ngày cướicủa Liên Chi Nhi và Ngô Gia Hưng, Ngũ Lang mang theo khế thư, đưa thẳngcho Ngô Gia Hưng, chỉ nói là của hồi môn cho Liên Chi Nhi.
Lúc ấy Ngô Gia Hưng cũng nói không cần, nhưng Ngũ Lang cưỡng chế để lại cho Ngô Gia Hưng.
Hiện giờ Ngô Gia Hưng lại trả khế thư lại.
“Tỷ phu, huynh đây là…” Ngũ Lang cầm khế thư: “Là tỷ tỷ nói không cần à, tính của tỷ ấy huynh cũng biết, nênkhuyên nhủ tỷ tỷ mới phải. Một phần này hai người đáng được. Đệ cũngbiết bên đó không thiếu, nhưng cứ giữ lại, sau này cho cháu đệ cũng được mà.”
“Đúng, giữ lại cho cháu nhỏ của đệ.” Tiểu Thất cũng gật đầu nói.
Luôn miệng nói đến đứa cháu nhỏ còn chưa thấy bóng dáng đâu, tim Ngô Gia Hưng không khỏi ấm áp, không nhịn được nở nụ cười.
“Ngũ Lang, đệ nghe huynh nói đã.” NgôGia Hưng nghiêm mặt nói: “Huynh biết, cổ phần này là cha mẹ, còn cả cácđệ muội thành tâm cho Chi Nhi. Nhưng, chúng ta thật sự không thể lấy.Hôm đó đệ đưa cổ phần này cho huynh, huynh không đưa về luôn là vì huynh biết đây là tâm ý của cả nhà.”
“Mấy hôm nay, huynh với Chi Nhi, cả chamẹ cũng bàn bạc lại chuyện này. Luận về gia tài, nhà huynh so ra kémhơn, nhưng cũng đủ chi tiêu, dù là đến đời cháu ngoại của các đệ đoánchừng cũng đủ. Những thứ kia biết bao nhiêu là nhiều, bao nhiêu là ít,chỉ cần đủ là được. Nhiều quá cũng chưa chắc đã là chuyện tốt.”
“Có lẽ các đệ không biết, tổ tiên chúngta cũng từng phát tài, đáng tiếc con cháu đời sau có sẵn gia sản liềnhoang phí hết. Mới chỉ qua mấy đời, Ngô gia giờ chỉ còn thế này. Dựa vào gia sản hiện có cuộc sống tốt hơn bình thường chút. Chúng ta bây giờnhư thế này cũng tốt lắm rồi.”
“Huynh còn trẻ, mặc dù không có mặt nàođặc biệt xuất sắc, nhưng để Chi Nhi có một đời yên vui hẳn không vấn đềgì, cũng có thể để lại chút của cải cho con cháu… Của hồi môn của ChiNhi, còn có những đồ thêm trang kia, đã đủ rồi. Chi Nhi có được tình cảm như thế này đã phúc phận nhiều lắm. Chúng ta cũng hiểu mọi người yêuquý nhiều. Ý của huynh, sau này chúng ta sẽ không đụng đến của hồi môncủa Chi Nhi, giữ hết lại cho cháu ngoại các đệ.”
Nói đến đây, Ngô Gia Hưng cười cười, nụ cười kia không hiểu sao trông hơi ngớ ngẩn một chút.
“Chi Nhi sau này để huynh nuôi. Huynhđảm bảo không để nàng chịu khổ chịu cực. Nàng là con cả trong nhà, vốnnên gánh vác trách nhiệm nhiều hơn. Hôm qua nàng còn nói với huynh, mặcdù nàng là con lớn, nhưng cũng không đóng góp được gì cho gia đình. Hainhà chúng ta đều hiểu rõ lẫn nhau, không gạt nhau được chuyện gì.”
“Những thứ khác chúng ta đều lấy, nhưngcổ phần này thì không thể nhận được. Ngũ Lang, Tiểu Thất, dù hôm nay các đệ bắt huynh cầm khế thư này về, ngày mai, chúng ta vẫn sẽ đưa trảlại.”
“Huynh biết, các đệ suy nghĩ cho chúngta. Nhưng không cần phải vậy. Thế này đi, chờ sau này cháu ngoại các đệlớn một chút, chúng ta sẽ để nó theo các đệ đọc sách. Huynh với Chi Nhihọc không giỏi, đoán chừng con huynh cũng không kém chúng ta, đến lúcđó, chỉ sợ các đệ phải mệt rồi!” Dù sao vẫn là chuyện chưa xảy ra, dùNgô Gia Hưng mong ngóng, nhưng rốt cục vẫn là thanh niên mới kết hônchưa được mấy ngày, nói một chút đã đỏ mặt.
Tiểu Thất liền cười hì hì. Từ lúc biếtLiên Chi Nhi thành thân với Ngô Gia Hưng, sau đó sẽ có em bé đến gọi nólà cậu, Tiểu Thất liền mong đợi Liên Chi Nhi có thể nhanh nhanh chútsinh ra em bé.
Một đứa nhóc mập mạp trắng nõn nà, haitay nhỏ của Tiểu Thất cũng có thể bế được, còn có thể gọi nó là cậu,khẳng định thú vị hơn chơi với Tiểu Long, Tiểu Hổ nhiều.
Ngũ Lang thấy Ngô Gia Hưng nói chuyệnthành khẩn, biết đây là kết quả thương lượng của Ngô gia. Hắn nghĩ mộtchút, cũng không miễn cưỡng nữa.
“Nói vậy thì cứ thế đi.” Ngũ Lang đậptay với Ngô Gia Hưng. Tiểu Thất cũng không chậm chân, tiến tới trước, ba người đập tay tuyên thệ.
Tiểu Thất ở thư phòng nói chuyện với Ngũ Lang và Ngô Gia Hưng một hồi rồi chạy về hậu viện, nói hết chuyện xảyra ở thư phòng cho Liên Mạn Nhi nghe.
“Tỷ đã nói không cần, các ngươi còn cốnhét cho Gia Hưng.” Liên Chi Nhi liền cười nói, lại vì Tiểu Thất mởmiệng nói một tiếng cháu ngoại nhỏ, liền đỏ mặt lên.
“Nói như vậy, vậy cũng tốt.” Liên Mạn Nhi suy nghĩ một chút, gật đầu nói.
Mới vừa rồi nói chuyện với Liên Chi Nhimột lúc, nàng mới biết của cải của Ngô gia còn nhiều hơn tưởng tượng của mọi người, lại có đồ cưới thêm trang của Liên Chi Nhi, hơn nữa cha conNgô gia cũng còn trẻ, kiếm được tiền. Ngô gia không thiếu tài sản, dùLiên gia có cho nhiều hơn nữa, cuối cùng Ngô gia vẫn chỉ là phú hộ.
Phải trợ giúp Ngô gia, các huynh đệ tỷ muội hai bên ủng hộ, trừ cho tiền, còn có con đường khác.
Hiện giờ Liên Thủ Tín là Trung Thư XáNhân quan Thất phẩm. Trương thị là nhũ nhân. Sau này thành tích của NgũLang và Tiểu Thất cũng sẽ không kém. Mà Liên Mạn Nhi, dù không thể thamgia khoa cử làm quan, nhưng có gia thế như vậy, người môn đăng hộ đốivới nàng cũng không kém nhiều, ít nhất cũng phải là sĩ (tầng lớp trong sĩ, nông, công, thương).
Như vậy so ra, địa vị Ngô gia hơi kém một chút.
Hiện nay, không thịnh hành chuyện muaquan, quyên quan. Triều đình cũng quản chế rất nghiêm khắc. Hai cha conNgô Ngọc Qúy và Ngô Gia Hưng không thể tham gia khoa cử, hi vọng củangười nhà và gia tộc chỉ có thể kí thác vào đời sau.
Có Ngũ Lang và Tiểu Thất, sau này chiếucố cháu trai một chút cũng không phải việc khó. Mà Ngô Gia Hưng có thểsớm nghĩ đến sau này cho con trai theo các cậu đi học, xem ra cũng cósuy nghĩ kĩ càng về tương lai sau này của cả nhà.
Có phần nhìn xa và quyết tâm này, cho thấy Ngô Gia Hưng cũng là người có thể chấn hưng gia tộc.
“Tỷ, ca ca và tỷ phu còn đang bàn bạc ởthư phòng, bàn xem có nên qua nhà cũ một chút không.” Nói xong chuyện cổ phần, Tiểu Thất liền nói với Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi.
“Có ai nhắc đến chuyện này à?” Liên MạnNhi hơi nhạy cảm hỏi, nhìn xung quanh một chút, cũng may Liên Diệp Nhimới ra ngoài, không có trong phòng.
“Không ai nói ạ, là ca ca với tỷ phu tự nhắc tới.” Tiểu Thất liền nói.
“À” Liên Mạn Nhi gật đầu.
Xem ra hai ngày nay Triệu thị và LiênDiệp Nhi đã khuyên Liên Thủ Lễ không ít. Hôm nay Liên Thủ Lễ tới cũngkhông nói chủ đề gì khó xử.
“Vậy thì đi xem một chút xem sao, bất kể họ thế nào, chúng ta đều phải làm cho đủ lễ tiết.” Liên Chi Nhi nói.
Liên Mạn Nhi nghĩ một chút, cũng gật đầu.
Quy củ nông gia, hôm nay là ngày Ngô Gia Hưng và Liên Chi Nhi lại mặt, nếu chưa ở riêng, thì phải lạy Liên lãogia tử và Chu thị trước, sau đó mới là Liên Thủ Tín và Trương thị. Giờđã ở riêng rồi, phân lượng của Liên lão gia tử và Chu thị không còn nặng như vậy, nhưng vẫn là trưởng bối ruột thịt, hơn nữa lại ở cùng mộtthôn. Không cần lễ tiết quá trịnh trọng, chỉ là đến một chút, thăm hỏinhà cũ đã đủ rồi.
“Nếu là người khác, thật là không dámđưa sang bên kia, nhưng tỷ phu biết rõ nhà chúng ta, chuyện nhà cũ huynh ấy cũng biết.” Liên Mạn Nhi liền nói: “Tỷ, chuyện nhà cũ thêm trang, tỷ phu có biết không?”
“Tỷ chưa nói, tỷ phu muội cũng không hỏi. Cha mẹ chồng cũng không nhắc tới.” Liên Chi Nhi nói.
Trấn trên với thôn này cách nhau gần như thế, ngày đó mấy nàng dâu đều bàn tán chuyện đó, tám chín phần mười làNgô gia đã nghe được tiếng gió, vì không để Liên Chi Nhi xấu hổ, cho nên tránh.
“Vẫn cần hỏi ý tứ của tỷ phu.” Liên MạnNhi nói: “Ngày đó mẹ đã nói, sau này hai người không giao thiệp với nhàcũ cũng không sao. Nếu có ai nói gì, đến lúc đó cha mẹ sẽ ra mặt, sẽkhông để cho người ta nói động đến hai người đâu.”
Nhà cũ đưa thêm trang như vậy, nếu Ngô gia bới móc thiếu sót, đó là chuyện hợp lý.
“Lúc đó, cha mẹ chồng nói cứ nghe cha mẹ chúng ta, Gia Hưng cũng không nói gì.” Liên Chi Nhi liền nói.
“Vậy thì đi xem một chút đi.” Liên Mạn Nhi nghe ra, ý tứ của Ngô gia hẳn là đi nhà cũ xem một chút.
Từ ngày Ngô Gia Hưng và Liên Chi Nhiđính hôn, Liên Mạn Nhi đã nhìn ra, Ngô gia là nhà coi trọng lễ tiết,nhưng cũng không quá cổ hủ. Đoán chừng đối đãi với nhà cũ cũng chỉ làphải đi cho có lễ, không để mất mặt mũi cho người ta nói ra nói vào.
Thật ra như vậy rất tốt, bỏ qua cảm xúc chủ quan, cách làm lý trí này là tốt nhất.
Thương lượng qua với Liên Thủ Tín vàTrương thị, tất cả mọi người đều đồng ý để vợ chồng son đến nhà cũ thămLiên lão gia tử và Chu thị một chút.
“Lễ vật thì không cần, các con tới, đoán chừng bên kia cái gì cũng không cho. Các con kém một thế hệ, lại làcháu gái cháu rể, khác với chúng ta. Chúng ta chỉ tặng đồ, không thu đồ, các con không cần thế.” Trương thị nói.
Quyết định này cũng là kết quả nhà Liên Mạn Nhi thương lượng ra.
“Mặc dù các con không thiếu chút này,nhưng là chuyện gì cũng có qua có lại. Các con lần đầu trở về, không nên tạo thói quen này. Các con họ Ngô, không phải họ Liên. Cả nhà chẳng cóai chui từ bụng bà ra.” Câu cuối cùng này, Trương thị nói riêng với Liên Chi Nhi.
Trương thị ở nhà trông coi phòng bếpchuẩn bị thức ăn. Liên Thủ Tín, Ngũ Lang, Tiểu Thất và Liên Mạn Nhi theo Ngô Gia Hưng và Liên Chi Nhi đi nhà cũ. Cùng đi hộ tống còn có Liên Thủ Lễ, Liên Diệp Nhi và Nhị Lang.
Triệu thị và La Tiểu Yến ở lại giúp đỡ Trương thị nấu nướng.
Đoàn người vào trong thôn, mở cổng vào nhà cũ, trong phòng nghe tiếng động, liền có người ra đón.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.