Edit: mai nguyenBeta: NoraChu thị chia đồ ăn cho mọi người xongrồi, mới xới cơm cho mình. Đồng dạng là một chén lẫn lộn hai thứ cơm,nhưng có người được một chén đầy vung, có người chỉ được một chén phẳngphiu, còn có chút vơi. Trong chén con cháu đều đầy đủ, chén của Liên Đóa Nhi là ít nhất. Chu thị bới cho mình một chén cơm trộn đầy ắp, còn cóthêm một cái bánh bao.
“Ăn cơm đi.” Chu thị cầm lấy đũa, lên tiếng.
Mọi người chờ Liên lão gia tử gắp mộtđũa thức ăn, mới bắt đầu buồn bực dùng bữa. Tuy đã lưu lại một nửa bàntiệc Ngô gia đưa tới, nhưng số còn lại cũng tương đối thịnh soạn.
Bình thường nhà cũ đều ăn cơm canh thanh đạm, hơn nữa cực ít có thức ăn mặn, một bàn thức ăn này đương nhiêncàng làm cho khẩu vị mọi người được mở rộng. Thoáng chốc, Liên Thủ Nghĩa đã ăn xong một chén cơm, vừa ăn bánh bao, vừa đưa chén tới đòi xới thêm cơm.
Mặc dù không phải hoàn toàn là cơmtrắng, nhưng dù sao cũng có trộn lẫn ít cơm trắng, so ra vẫn có hương vị ngọt ngào hơn cơm cao lương thường ngày. Nếu là thường ngày, việc bớithêm cơm sẽ giao cho Tưởng thị làm. Nhưng hôm nay khác, đều là thức ănngon, vì vậy dù là bới thêm cơm, Chu thị cũng tự mình làm.
Chu thị nhai nhai miếng thịt mỡ trongmiệng hai cái rồi vội nuốt xuống bụng, lấy tay lau đi khóe miệng bóngnhẫy, lúc này mới nhận lấy chén của Liên Thủ Nghĩa bới đầy một chén cơm.
“… Ta bà lão sắp xuống mồ rồi đấy, giờcòn phải hầu hạ các ngươi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/753349/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.