Edit: An“Lão thái thái còn nói gì nữa?” Trương thị hỏi.
“Chắc chắn là chẳng nói được gì tốt đẹp rồi.” Liên Mạn Nhi liền nói: “Mẹ, con nghĩ mẹ đừng nên hỏi, biết rồi lại tức giận.”
“Mẹ không giận.” Trương thị nói: “Bà làloại người gì, có thể nói ra những lời gì… qua bao nhiêu năm mẹ cònkhông biết sao. Diệp Nhi, con nghe thấy gì cứ việc nói. Chúng ta coi như chuyện cười mà nghe một chút.”
Liên Mạn Nhi nhìn Trương thị một cái,nàng biết Trương thị nói thật lòng. Dù biết lời Chu thị nói khó nghe,Trương thị sẽ khó tránh khỏi không được thoải mái nhưng chỉ không thoảimái một chút thôi, rất nhanh sẽ hết.
Không chỉ có Trương thị mà cả nhà Liên Mạn Nhi từ trên xuống dưới đều học được cách không để tâm với những người ở nhà cũ.
“Bà nội nói gì?” Liên Mạn Nhi liền chọc chọc Liên Diệp Nhi, bảo nàng nói.
“Bà, bà nói… Tứ thẩm cố sống cố chết đòi gả cho Tứ thúc. Nói lúc đính hôn là nhà mẹ đẻ của Tứ thẩm nhìn ra saunày Tứ thúc có tiền đồ.” Liên Diệp Nhi đành nói ra.
Liên Diệp Nhi nói xong, Trương thị liền nở nụ cười.
“Bà nói những lời này, thím không tứcgiận chút nào.” Trương thị liền nói: “Dù sao việc thím làm nhũ nhân nàycũng là nhờ vào hào quang của cha bọn nhỏ. Có làm sao đâu, nhà ai chảvậy. Cha bọn nhỏ có tiền đồ, thím đi theo hưởng phúc, đó là do thím cóphúc. Bà cũng không phải không biết, cha bọn nhỏ có thể được chức quannày, phần lớn là nhờ vào mấy đứa Ngũ Lang. Nếu không sao lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/753337/chuong-756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.