Edit: AnĐêm ba mươi – đêm trừ tịch có bão tuyết cũng không ảnh hưởng gì lớnlắm. Ngược lại, mọi người càng thêm hăng hái bừng bừng, nói tuyết rơi là điềm báo năm nay được mùa.
Mùng một tết, một màn tuyết trắng bạc bao phủ cả thế giới. Nhà LiênMạn Nhi dậy rất sớm, Liên Thủ Tín dẫn người đi quét tuyết, sau đó cả nhà vội vã ăn bữa sáng đơn giản, ăn mặc chỉnh tề rồi ra cửa.
Giống như hôm qua Liên Thủ Tín đã hứa hẹn, các nàng phải đi đến nhà cũ, chúc tết Liên lão gia tử và Chu thị.
Đường ngoài thôn vì chưa có ai đi qua, nên nhà Liên Mạn Nhi ngồi trên hai cỗ xe la, phía trước có quản sự Hàn Trung dẫn đứa ở quét tuyết mởđường, từ từ đi vào trong thôn. Sau khi vào thôn, đường dễ đi hơn nhiều. Nhà nông dân phần lớn đều chịu khó, lại là mùng một tết nên người bìnhthường đều dậy sớm, quét sân nhà mình, cũng tiện tay quét đường đi trước cửa nhà.
Cũng không cần ai phân công, tất cả mọi người đều tự giác chịu tráchnhiệm cho cửa nhà mình, người tốt bụng, chịu khó còn chủ động quét nhiều thêm một đoạn. Còn có người cướp việc quét dọn, mọi người chào hỏi lẫnnhau, vừa chúc tết vừa nói những lời tốt lành, làm cho buổi sáng sớm vốn vô cùng lạnh lẽo trở nên náo nhiệt ấm áp.
Đi vào trong thôn, Liên Thủ Tín dẫn theo Ngũ Lang và tiểu Thất xuốngxe, đi bộ phía trước, thấy có người liền chào hỏi, nói chuyện. Trươngthị cùng Liên Chi Nhi, Liên Mạn Nhi vẫn ngồi trên xe, chỉ vén rèm xelên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/753150/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.