Edit: Tiểu TuyềnLiên Mạn Nhi phe phẩy cây quạt trong tay, đã được Trương thị dùng vải thô may dọc theo đường biên .
Liên Mạn Nhi vừa phe phẩy quạt hương bồ, vừa không nhịn được cười.Trương thị liền hỏi nàng cười cái gì, thì Liên Mạn Nhi lắc đầu, khôngnói gì. Nàng cũng không thể nói với Trương thị, trong ấn tượng ở kiếptrước của nàng, thì chỉ có cụ ông, cụ bà ở nông thôn mới có thể dùngloại quạt hương bồ này. Nên đem bộ dáng của mình lúc này, cùng những cụông, cụ bà kia trùng lên nhau, vì thế nàng liền không nhịn được buồncười.
Ở dưới tàng cây râm mát, là một chuyện rất thích ý, nhất là Ngũ langcùng tiểu Thất đã đem những tang cây gần đây kéo dính lại với nhau,không biết từ đâu tiếng côn trùng rả rít xa xa, càng làm khung cảnh thêm êm ả.
Nhưng có chút không được hoàn mỹ, chính là chỗ nào có cây, thì sẽ có sâu.
Cũng tỷ như hiện tại, Liên Mạn Nhi ngẩng đầu, đang ở trên đỉnh đầucủa nàng, cách đầu của nàng khoảng cách một thước, thì một con sâu màuvàng xám, treo ngược ở trên cây bởi một sợi tơ mỏng, đu đưa, chỉ cầnnặng thêm một chút là nó sẽ rơi xuống.
Liên Mạn Nhi rất ghét sâu. Những con sâu này có đủ màu sắc, con thìmàu xanh đậm, màu vàng , màu xám tro , thậm chí còn có màu đen , bộ dáng rất xấu xí, hơn nữa không ngoại lệ ở chỗ, trên thân của chúng đều đầylông. Vừa đến mùa hè, là bọn nó có mặt khắp nơi, dù ở dưới tàng cây hóng mát, cũng phải lo lắng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752934/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.