Edit: LeticiaChính vì Liên Thủ Tín là người như vậy, nên những năm này hắn luônphải chịu mệt nhọc, xảy ra nhiều chuyện đến thế, nhưng sau khi ra ởriêng, vẫn đối đãi nhiệt tình với cha mẹ và các huynh đệ khác, chỉ nhớrõ cái tốt của mọi người, mà tận lực xem nhẹ những cái không tốt.
Cũng chính vì Liên Thủ Tín là người như vậy, hắn mới sẽ không đồng ýyêu cầu của Liên lão gia tử luồn cúi vì Liên Thủ Nhân. Mặc dù Liên lãogia tử xuất ra những thẻ đánh bạc như hiếu đạo, thân tình, vinh quanggia tộc, Liên Thủ Tín cũng sẽ giữ vững điểm mấu chốt này trong lòng củahắn.
“Cha, vậy cha không đáp ứng, cơm cũng chưa ăn no đã phải trở lại rồi, ông nội rất tức giận sao?” Liên Mạn Nhi hỏi.
“Ta nói đạo lý với ông nội con, ông nội con là người phân rõ phảitrái, hẳn là được… , ” nói đến đây, ngữ khí của Liên Thủ Tín dừng mộtchút, Liên lão gia tử là người thế nào, chuyện này hắn cũng không nóira, “Đợi từ từ, ông nội con có thể suy nghĩ cẩn thận việc này.”
“Ông nội con là người không muốn phiền toái người khác, cầu ngườikhác. Chuyện này cũng là vì Đại bá con.” Liên Thủ Tín thở dài, “Trướckia ta nghe ông nội con nói tuổi thơ của ông khó khăn như thế nào, cũngkhông cầu khẩn cái này hay cái kia, cuối cùng là đi theo người ta vàothành, đi làm học đồ, làm công việc kiếm sống cực khổ nhất. Đại bá conlà người quá không ra gì rồi, phải khiến cho ông nội con nhìn thấy hắnbây giờ, vai không thể gánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752933/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.