Hai cha con Ngô Ngọc Quý và Ngô Gia Hưng mang một con la chở cày, còn có hai người làm công đến giúp đỡ.
“Ai u, thế này làm sao được.” Liên ThủTín vội vàng từ chối. “ Ngô tam ca, ý tốt của huynh, đệ xin nhận, nhưnghiện tại là lúc gieo trồng gấp, sao huynh có thể bỏ ruộng nhà mình màsang làm giúp đệ chứ. Huynh xem, đệ và mẹ mấy đứa nhỏ, mang theo chúng,chúng ta cũng có cày, chỉ có vài mẫu ruộng, sẽ làm xong rất nhanh.”
“Thủ Tín huynh đệ, đệ khách sáo làm gìchứ. Nói cho đệ hay, ruộng nhà chúng ta đã gieo xong rồi, nên mới đếngiúp đệ. Nhà đệ có mấy người, sáng sớm còn bận việc ở cửa hàng, làm việc bất kể ngày đêm như thế, một hai ngày còn chịu nỗi, thời gian dài làmsao mà chịu được. Hơn nữa, lúc này thời gian cũng không chờ đệ được, hai ngày nay phải nhanh chóng gieo trồng cho xong, tránh cho ruộng khô, lúc ấy lại phải tốn công xới đất.”
“Đúng vậy, Tứ thúc, nhà chúng cháu đãgieo trồng xong rồi, giúp mọi người một chút cũng không làm chậm trễviệc nhà cháu.” Ngô Gia Hưng cũng nói.
Liên Thủ Tín còn có chút do dự.
“Nhà khác thì ta không nói, nhưng hainhà chúng ta thì đúng thật là thân thích.” Ngô Ngọc Quý dường như đoánđược sự băn khoăn của Liên Thủ Tín, liền nói.
Một đường tỷ của Chu thị gả vào Ngô gia ở thôn Tam Thập Lý doanh tử, sinh con trai là Ngô Ngọc Xương. Ngô NgọcQuý và Ngô Ngọc Xương là đường huynh đệ (anh em chú bác) ruột thịt. Nói như vậy, mặc dù không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752872/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.