“Ai, đến đây.” Liên Thủ Tín vốn có chút sững sờ đứng ở cửa, lên tiếng trả lời, liền đi vào phòng.
“Cha, cán vỏ mỏng chút.” Liên Mạn Nhi cười nói.
Trương thị đang nhào bột mì, nâng tay đem chày cán bột đưa cho Liên Thủ Tín.
Liên Thủ Tín tiếp nhận chày cán bột, đứng phía trước mặt bàn, bắt đầu cán bột.
“Ta còn tưởng rằng mọi người không cầnta nữa, ” Liên Thủ Tín vừa cán vỏ bánh, vừa oán giận nói, “Mạn Nhi, tạisao con lại nói để bà nội bóp chết cha? Có người con nào đối xử với chamình như vậy sao?”
Liên Mạn Nhi cười hì hì, cũng không nóilời nào. Nàng tiếp nhận vỏ bánh từ trong tay Liên Thủ Tín, múc nhân bánh đặt vào trong, hai tay bận rộn gói bánh.
“Chàng cũng đừng trách Mạn Nhi, nếu MạnNhi không nói vậy, còn không biết cuối cùng bà nội bọn nhỏ sẽ ồn àothành cái dạng gì.” Trương thị vừa nhào bột, vừa nói, “Chàng xem lạimình đi, chúng ta đều đã ra riêng, ở trước mặt bà nội của bọn nhỏ, mộtcâu chàng cũng không dám nói. Chuyện đó rõ ràng là Tú Nhi khi dễ Chi Nhi của chúng ta. Bà ấy càn quấy, chàng không thể đứng ra chủ trì công đạocho mấy mẹ con chúng ta được sao?”
Liên Thủ Tín cúi đầu, vừa rồi Liên lãogia tử kêu Chu thị đi, trước khi Liên lão gia tử đi, căn bản không hềnhìn hắn, nhưng Chu thị lại nhìn hắn. Nhưng ánh mắt của Chu thị, lại làm cho cả người hắn rét run. Sau đó, Trương thị và mấy đứa nhỏ Liên MạnNhi đều trở về phòng, chỉ còn một mình hắn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752871/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.