Edit: Lê Thanh“Sao lại là nàng?” Liên Mạn Nhi kinh ngạc.
“Đêm giao thừa chẳng phải muốn ăn sủi cảo sao? Lúc làm bánh Tú Ngatẩu cùng lão cô tán gẫu, nói bánh nhân thịt Lý Gia có thêm đường trắngthì càng thơm.” Liên Diệp Nhi nhớ lại nói nói, “Lão cô liền nói bánhnhân thịt thêm đường chẳng phải thành bánh ngọt à, sao có thể ăn ngonđược. Tú Nga tẩu nói ở nhà nàng làm sủi cảo, trong nhân thịt đều thêmđường trắng, đặc biệt ăn ngon. Lão cô bị Tú Nga tẩu thuyết phục, nóiđáng tiếc trong nhà không có đường. Tú Nga tẩu liền nói năm ngoái nhà tỷ đến tiệm tạp hóa nhà nàng, một lần liền mua bốn cân đường. Tú Nga tẩucòn nói, tứ thúc tứ thẩm bọn hắn mua từng đấy đường, còn tưởng sẽ chothượng phòng lúc đưa đồ cho ông bà nội kia.”
“Nguyên lai nàng biết rõ chuyện này, nàng còn không biết xấu hổ mànói.” Liên Mạn Nhi cười lạnh, liền đem chuyện các nàng hảo tâm đến giúpviệc mua bán cho tiệm tạp hóa Phú Đạt, kết quả phải mua bốn cân đườngnói cho Liên Diệp Nhi. “Thật đúng là loại người gì cũng có, hảo tâm củachúng ta xem như cho không rồi. Sau đó nàng làm sao mà còn có mặt mũibảo lão cô tìm chúng ta lấy đường?”
“Lão cô nghe nàng kể xong rất tức giận, nói muốn đi nói với bà nội.Tú Nga tẩu liền ngăn đón lão cô, nói nàng là thuận miệng mới đem việcnày nói cho lão cô thôi, không biết nhà tỷ đã đưa đường trắng cho thượng phòng chưa. Còn nói nếu để cho bà nội biết sẽ náo loạn, nhà tỷ khẳngđịnh sẽ ghét nàng lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752798/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.