Edit: Lê ThanhLiên Mạn Nhi lại càng hoảng sợ, đi theo Liên Thủ Tín, Trương thị vộivàng chạy ra bên ngoài. Chạy tới cửa mới nhìn rõ, nơi cháy cách xa sânnhỏ Liên gia.
“Hình như cháy bó củi của nhà Vương Đức.” Liên Thủ Tín căn cứ vị trí nói ra phán đoán.
Đúng lúc này, Liên lão gia tử, Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa, Liên Thủ Lễ một nhà già trẻ lớn bé đều đi ra.
“Đi cứu hoả đi.” Liên lão gia tử khua tay nói.
Liên Thủ Tín vội vàng về phòng lấy ra một thùng nước, liền đi nhanhra bên ngoài. Liên Thủ Nghĩa, Liên Thủ Lễ, Tam Lang mấy người sức lựclớn cũng đều về phòng lấy nước đi cứu hỏa. Liên Mạn Nhi cũng muốn bưngbồn đi múc nước cứu hoả nhưng bị Trương thị ngăn cản. Sợ nàng tuổi cònnhỏ, không nói có cứu hoả được không, đến lúc đó còn có thể làm bịthương chính mình. Những chuyện này từ trước đến nay đều do lao độngcường tráng đi làm.
Liên Mạn Nhi đi đến cửa lớn, trong đêm gió mặc dù nhỏ chút ít, nhưngvẫn rất nguy hiểm. Nếu lửa lan tràn ra, phòng ở mọi người lại đều liềncùng một chỗ, hậu quả không thể lường được.
Trong thôn rất nhiều người đều bị ánh lửa đánh thức, không cần ngườigọi, những lao động cường tráng đều tự động lấy nước từ trong nhà,chạy tới chạy lui lui như bay đi cứu hỏa.
Một hồi công phu, Liên Thủ Tín mang theo thùng không trở về rồi.
“Cha, thế nào rồi?” Liên Mạn Nhi hỏi. Trương thị chỉ cho nàng đứng ởcửa xem, không cho nàng chạy đến gần đống lửa. Nàng chỉ có thể nhìn mọingười đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752797/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.