Edit: Lê Thanh
Vàng rất quý trọng, vì ngoài việc dùng làm trang sức nó còn có giátrị trao đổi. Đồ trang sức làm bằng vàng ròng bình thường đều làm tinhxảo hơn nên đắt một chút. Liên Mạn Nhi gọi tiểu nhị trong tiệm đưa haiđôi kim Đinh Hương nhỏ nhất đến.
Hai đôi kim Đinh Hương kiểu dáng giống nhau, sức nặng hơi có chút sai biệt. Một đôi chào giá là bảy tiền hai phần bạc, một đôi khác chào giálà bảy tiền ba phần bạc.
“Quá đắt.” Liên Chi Nhi lên tiếng. Một cái tí tẹo tiểu chút chít như thế mà so với cây kim trâm của Trương thị mua thì quá quý.
Liên Mạn Nhi cũng có chút ngoài ý muốn, vốn nàng nghĩ phải tiêu íttiền hơn Trương thị. Liên Mạn Nhi cầm lấy một cái kim Đinh Hương bỏtrong lòng bàn tay, trọng lượng phi thường nhẹ. Bất quá dựa theo cáchtính một lượng vàng bằng mười lượng bạc, lại thêm phí tổn gia công, vớitrọng lượng này giá như vậy vẫn là mềm. Nàng với Liên Chi Nhi tuổi cònnhỏ, lại là đồ đeo trên lỗ tai, nhẹ nhàng một một chút mới phù hợp.
Kim Đinh Hương kiểu dáng đơn giản, nhưng chế tác tinh tế. Đáng giá mua, Liên Mạn Nhi trong lòng cân nhắc.
“Mạn Nhi, vẫn là đổi cái khác đi.” Liên Chi Nhi lôi kéo Liên Mạn Nhi nói.
“Tiểu cô nương, đây chính là vàng ròng đấy. Cái này do lão thợ thủcông trong tiệm ta bỏ ra đại công phu mới làm được, giá này là rẻ nhấtrồi, một điểm thua thiệt cũng không có. Chúng ta là cửa hàng lâu năm,già trẻ đều không dám lừa gạt. Các ngươi cũng là ở thôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752794/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.