“Ai ôi!!!” Liên Thủ Tín bị tiểu nhi tử ôm lấy, cảm thấy tâm đều mềmnhũn được ngay. “Tiểu Thất nhà ta muốn, vậy mua thêm một băng pháo nữađi.”
Tiểu Thất vui cười.
“Không được.” Liên Mạn Nhi nghiêm mặt, “Còn có nhiều đồ đạc muốn mualắm, tháng này chúng ta tiêu tiền không ít. Treo ít đi một băng pháo cóảnh hưởng gì đâu.”
“Cha…” tiểu Thất không đi cầu Liên Mạn Nhi mà vẫn ôm đùi Liên Thủ Tín, “Cha, con muốn pháo, con muốn pháo.”
“Nếu vậy thì không cần dùng tiền chung, lấy tiền công của cha muađi.” Liên Thủ Tín không có biện pháp, sờ sờ đầu tiểu nhi tử, cười nói.
Đang đợi đúng là những lời này a, Liên Mạn Nhi cười trộm trong lòng, bất quá biểu hiện ra lại là mím miệng.
“Cha, người tiêu tiền cho tiểu Thất. Con đây thì sao?” Liên Mạn Nhinói, “Cha, người thiên vị. Người chỉ thương mỗi mình tiểu Thất.”
“Sao lại thế được.” Liên Thủ Tín đối với phàn nàn làm nũng của tiểukhuê nữ cùng động tác ôm đùi làm nũng của tiểu nhi tử đều không có sứcchống cự. “Mạn Nhi, con muốn mua cái gì, cha cũng bỏ tiền ra cho con.”
“Thật sự? Cha không thể đổi ý đó nha.” Liên Mạn Nhi khóe miệng lập tức vểnh lên.
“Không đổi ý, khẳng định không đổi ý.” Liên Thủ Tín nói.
Trương thị, Ngũ Lang cùng Liên Chi Nhi ở bên cạnh thấy đều cười không ngừng. Liên Mạn Nhi cùng tiểu Thất đào hầu bao của Liên Thủ Tín cũngkhông phải là lần đầu tiên.
“Ta muốn mua cái gì nhỉ…” Liên Mạn Nhi lầm bầm lầu bầu, “Không thểdùng nhiều tiền của cha, mua gì hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752793/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.