Edit: Huyền PhạmBeta: SakuraHà Thị ngăn Liên Mạn Nhi lại, đôi mắt không để ở trên người Liên Mạn Nhi mà nhìn vào cái bát Liên Mạn Nhi đang cầm.
“Mạn Nhi, trong cái bát cháu cầm là cái gì vậy? Thẩm ngửi thấy ởtrong sân nhỏ đầy mùi thơm, là thịt hầm cách thủy a.” Hà Thị nói, liềnvươn tay, muốn mở vung xem bên trong cái bát.
Liên Mạn Nhi nghiêng người tránh né.
“Ông nội, cháu mang đồ ăn đến rồi.” Liên Mạn Nhi cố ý gọi lớn tiếng một chút.
“Ừ.” Liên lão gia trong phòng đáp ứng.
“Nhị thẩm, đây là xương hầm cách thủy.” Liên Mạn Nhi liền đối với HàThị cười cười, nhấc màn cửa đi vào nhà, đặt bát canh trên mặt bàn củaLiên lão gia.”
“Hôm nay bọn cháu đi chợ bán đậu phộng, mua xương thịt về hầm cáchthủy, còn có lá gan chiên, cùng bánh màn thầu, cha và mẹ bảo cháu mangtới cho ông cùng bà nếm thử.” Liên Mạn Nhi đối với Liên lão gia cườinói.
“Tốt, tốt.” Liên lão gia liền gật đầu.
Liên Mạn Nhi theo phòng trên đi ra, trở lại bên trong Tây sương phòng.
“Đồ ăn đều đã cho người mang qua cho ông nội trước, mau lên giường,chúng ta cũng ăn cơm đi.” Trương Thị đã đem bàn ăn bố trí thỏa đáng, cảnhà đều cởi giày lên giường, ngồi vây quanh bên bàn ăn, bắt đầu ăn cơm.
“…Đây là từ năm ngoái đến năm nay mới được ăn lại xương sườn đó.” Liên Thủ Tín than thở nói.
“Liền như vậy chỉ có mấy miếng, hầm với hai hũ dưa chua, mỗi người còn không được một miếng.” Trương Thị gật đầu nói.
Liên Mạn Nhi nhớ tới thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752677/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.