Edit: Huyền PhạmBeta: Sakura“Hả?” Liên Thủ Tín cúi đầu nhìn Liên Mạn Nhi, hắn có chút không rõ ýtứ của Liên Mạn Nhi. Hắn và Trương Thị không có đánh qua trẻ con, mà làNgũ Lang cùng Tiểu Thất, hai đứa con trai cũng không có đánh qua, càngkhông có động đến một ngón tay của Liên Chi Nhi cùng Liên Mạn Nhi. “MạnNhi, cha không có đánh con ah.”
Con gái nhà mình thương còn không kịp, như thế nào sẽ động thủ đánh.
Liên Mạn Nhi liền mân mê miệng, dùng ngón tay chỉ chỉ Liên Thủ Tín cùng Liên Diệp Nhi.
“Cha, cha khuyên Tam bá cùng Tam thẩm về sau đều đừng đánh Liên DiệpNhi nữa.” Liên Mạn Nhi liền ghé vào bên tai Liên Thủ Tín, giả bộ như hạgiọng nói, lại cố ý để Liên Thủ Lễ cùng Triệu Thị nghe thấy lời củanàng.
“Nha.” Liên Thủ Tín bây giờ mới hiểu được.
“Hai chúng ta cũng không có đánh trẻ con.” Liên Thủ Lễ lên tiếng.“Việc ngày hôm nay, ta là bị bắt buộc không còn cách nào khác.”
Dùng phương pháp đánh con mình đi nịnh nọt Chu Thị? Liên Mạn Nhi cholà không đúng. Nàng nhớ rõ tựa hồ thập nhị tứ hiếu trong chuyện xưa, cómột câu chuyện về hiếu tử cùng hiếu phụ. Hai vợ chồng vì để hiếu thuậnvới lão nhân, cảm thấy con trai là thứ vướng víu, ăn hết lương thực vốnbọn họ dùng để cung cấp nuôi dưỡng lão nhân, vì vậy hai vợ chồng quyếtđịnh đem con trai chôn sống.
Kết quả không may bị người trông thấy, trẻ con được cứu sống, hai vợchồng được xưng tán là chí hiếu, từ đấy về sau mĩ danh được lưu muônđời.
Liên Mạn Nhi nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dia-chu/752676/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.