Bạch Dịch nắm vai thiếu niên bằng một tay, chăm chú nhìn đối phương, đồng thời đưa linh lực vào cơ thể cậu bé. Hắn cũng phóng linh thức, cẩn thận cảm nhận khắp người Tiểu Cương.
Thấy Bạch Dịch dùng linh lực, vợ chồng Mã Thiết nhìn nhau, trông thấy sự vui mừng trong mắt đối phương, cũng càng thêm cảm kích hắn.
Tiểu Cương là người phàm, nếu người phàm uống linh dược của người tu luyện thì hiệu quả sẽ cực thấp. Người phàm chẳng có linh khí và linh lực, không thể luyện hóa dược lực của linh đan. Những năm gần đây, vợ chồng Mã Thiết đã đi khắp nơi, tiêu hết của cải để giữ mạng cho con trai họ, nhưng vẫn không thể loại bỏ chất độc trong người Tiểu Cương.
Bọn họ mới đạt đến Luyện Khí kỳ, không có linh lực, nhưng độc rắn trong người Tiểu Cương lại cần đến linh lực để loại bỏ.
Tán tu Luyện Khí kỳ rất khó tìm thấy một tu sĩ Trúc Cơ có thể dùng linh lực, cho dù gặp được thì cũng không trả nổi tiền công đắt đỏ. Sự xuất hiện của Bạch Dịch vừa khéo giải quyết mối lo sau cùng của vợ chồng Mã Thiết.
Sau thời gian uống cạn một chén trà, Bạch Dịch hơi nhướng mày, linh lực trong cơ thể bỗng bùng lên. Thiếu niên bị hắn giữ lấy lập tức tỏ ra đau đớn, nhưng vẫn cắn răng không hét lên.
Phụt!
Sau thoáng chốc, Tiểu Cương phun một ngụm máu đen ra, sau đó có vẻ kiệt sức, ngã luôn xuống đất.
Thấy con trai đã phun chỗ độc cuối cùng ra, Mã Thiết thở phào nhẹ nhõm, nói với vẻ vô cùng nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-dao-dao/1716049/quyen-2-chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.