Thẩm Trọng Hoa có lệnh, không cho Thẩm Thất dậy sớm nhưng Thẩm Thất trước giờ dậy sớm quen rồi, trời vừa sáng thì đã tỉnh. Nàng bị ác mộng dọa cho toàn thân đổ mồ hôi lạnh, sau khi tỉnh lại chỉ biết ngây người nhìn lên tấm màn sa, chờ muộn chút mới rời giường.
Lúc vấn tóc cho Thẩm Thất, Liên Hương cố ý buột miệng nói với Thẩm Thất: "Hôm nay vương gia lên triều về thì sắc mặt không tốt lắm, nghe nói đã đập vỡ rất nhiều đồ đạc ở trong thư phòng..."
Thẩm Thất không quen được người khác hầu hạ, cho nên bình thường vẫn tự mình mặc quần áo tắm rửa, chỉ là nàng không biết búi tóc, nói cho cùng trước kia nàng thường buộc tóc thành bó bằng dây thừng đơn giản hoặc bện tóc thành bím nhỏ.
Lăng Giác tốt bụng nhắc nhở: "Lúc cô nương qua chỗ ngài, cẩn thật một chút..."
Thẩm Thất "ừ" một tiếng, sau khi để cho Liên Hương và Lăng Giác búi tóc xong thì tới Túc Uyên Các của Thẩm Trọng Hoa hầu hạ.
Thẩm Thất nhẹ nhàng đẩy cửa ra, bước khẽ vào thư phòng Thẩm Trọng Hoa, nàng nhìn thấy Thẩm Trọng Hoa chống tay đứng trước bàn sách. Vì ngược sáng nên Thẩm Thất không nhìn thấy rõ sắc mặt của Thẩm Trọng Hoa nhưng cũng biết sắc mặt của chàng rất xấu.
"Vì sao không tới?" Thẩm Trọng Hoa ngẩng đầu nhìn Thẩm Thất, mở miệng hỏi, thanh âm tuy lạnh nhạt nhưng không có vẻ lạnh lùng như khí chất vừa rồi của chàng.
"Ngài làm đổ nghiên mực rồi." Thẩm Thất mềm mỏng nói. Mấy ngày nay, lúc tới đây, Thẩm Thất đều mài mực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thinh-sung/1514565/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.