Cảnh Thiên mặc một chiếc áo sơ mi trắng trái ngược với màu sắc thường ngày, bên ngoài tùy tiện mặc một áo kaki đen không gài nút, trên đầu đội mũ lưỡi trai cùng màu. Anh đứng đó yên lặng nhìn về bên này, trên mặt không có bất kỳ cảm xúc nào.
Giây phút đó, Phương Khanh lần đầu tiên cảm nhận được khoảng cách giữa cô và Cảnh Thiên xa đến mức nào. Chỉ cách nhau vài bước chân, nhưng lại xa tựa hồ như ngàn dặm.
Cảnh Thiên quan sát một lát, không nói câu nào quay đầu bỏ đi. Phong Khanh vội bước chân xuống đất muốn đuổi theo, đột nhiên có người chắn trước mặt cô.
Là một trong ba người phụ nữ lúc nãy, bây giờ Phong Khanh mới nhận ra là cô đang quần áo không chỉnh tề, xung quanh toàn là những ánh mắt dòm ngó.
Những người phụ nữ ở đây có thể không biết cô, nhưng không có bất kỳ người đàn ông nào mà không biết cô là con gái của ông trùm.
Một tiểu thư cành vàng lá ngọc bây giờ đang đứng trước bao nhiêu là ánh mắt đánh giá.
Phong Khanh cảm nhận được trên tay mình có thứ gì đó nhỏ lên, trên bàn tay có vài giọt nước đọng. Là nước mắt, đột nhiên cô ta lại bật cười.
"Haha, các người nhìn đủ chưa, mấy người muốn nghĩ cái gì thì nghĩ đi, nghĩ xong thì cút hết cho tôi." Giống như một con thú dữ vừa thoát khỏi lồng, Phong Khanh chân trần bước xuống đất điên cuồng đập nát mọi thứ.
"Cút hết cho tôi."
Mọi người nhìn nhau không biết nên làm gì, đám đàn ông đều biết người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thien-vong/905643/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.