Cảnh Thiên về đến trước phòng, dự định gõ cửa, nhớ đến bây giờ thời gian cũng đã khuya, vả lại đây là thời điểm Ngải Tình ngủ mê nhất. Anh không gõ cửa, nhẹ nhàng móc trong túi quần ra một sợi dây thép.
Chỉ vài động tác khoá đã bị mở, bàn tay anh vặn nhẹ tay nắm cửa, nhẹ nhàng vào phòng không gây chút tiếng động.
Quả nhiên, trên giường có một cục trắng trắng nhô lên, Ngải Tình vẫn mê man ngủ.
Cảnh Thiên nhanh chóng cởi áo khoác, sơ mi, quần tây bên ngoài ra, cả người cao lớn rắn chắc chỉ còn độc một cái quần đùi.
Vừa rồi ở bản bên có dội sơ qua vài gáo nước, cả người cũng không có gì đáng ngại.Anh nhanh chóng bò lên giường nhích lại gần cô gái nhỏ, dưới ánh đèn ngủ lờ mờ làn da trắng như sứ của cô chẳng khác gì một tuyệt tác.
Ngải Tình giống mẹ, nước da cực kỳ trắng, cộng thêm việc từ nhỏ đã không phải chịu đựng điều kiện khó khăn, ngoại trừ chút vết thương ở khủya tay lần đó, trên người cô chẳng có gì là khuyết điểm cả.
Cảnh Thiên choàng tay ôm lấy cả người cô vào lòng, Ngải Tình ngủ rất say, bị anh lật một vòng cũng không hề hấn, xúc cảm ấm áp của làn da trần trụi của anh càng khiến cô an tâm thích chí nhụi nhụi vào ngực anh.
Cảnh Thiên khóe môi không nhịn được nhếch lên, cúi xuống đặt lên trán cô một nụ hôn.
"Ngủ ngoan, bảo bối."
Đêm nay quả thật khác thường, nhưng hai người một chút cũng không ảnh hưởng, cứ như thế ôm nhau ngủ ngon lành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thien-vong/905642/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.