Cảnh Thiên thường ngày vốn đã không thích quan tâm nhiều thứ, có được mỹ nhân động lòng càng không khỏi "đi lát lại muốn về".
Đám anh em cũng hết nói nổi anh, sau khi về có mở một bữa tiệc nhỏ, nướng mấy con gà nhắm với rượu. Cảnh Thiên nửa mắt cũng không thèm liếc đến mấy con gà nướng đen thui của bọn họ. Tự anh lấy một con gà làm sạch ướp đầy đủ hương liệu nướng lên, xong xuôi liền xách một chai rượu về phòng.
Nếu là người khác đã bị chê trách rằng không có nghĩa khí anh em, phạt vài ly với cho vào. Còn Cảnh Thiên thì chả ai dám nói câu nào, anh ngồi xuống uống thì mới chết đấy, ngày mai có nước lếch đi qua làng bên chứ sao làm đi nổi.
Lúc anh về đến phòng, Ngải Tình đang vui vẻ ngồi móc len ở trên giường, tập trung đến độ anh về rồi cô cũng không hay biết.
"Khụ.." Cảnh Thiên giả vờ ho khan, kéo lực chú ý của cô trở về.
Nhưng đáng tiếc thay, Ngải Tình chỉ liếc mắt nhìn anh một cái rồi tiếp tục làm công việc của mình
Cảnh Thiên: "..."
Ông chồng nào đó bỏ đám anh em để về với vợ, ngày mai còn phải đi tranh giành mạng sống, hôm nay lại bị vợ mình bỏ rơi.
Nội tâm có chút đau rát, không cam lòng.
Cảnh Thiên đặt gà và rượu trên bàn, xoắn tay áo lên chuẩn bị xử lý kẻ ăn cháo đá bát này.
Ngải Tình vốn đã phát hiện được nguy hiểm, có điều cô cũng rất muốn biết bộ dạng Cảnh Thiên tức giận là như thế nào.
Anh đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thien-vong/905634/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.