Cảnh Thiên đột nhiên cảm thấy cả người mình trở nên cứng đờ, đại não căng chặt chèn ép hai thái dương đến đau nhứt, sống lưng lạnh toát rịn ra không ít mồ hôi.
Mãi đến khi anh nghe được một tiếng rít nhẹ ở sau mép giường, lí trí anh mới phục hồi lại được một chút.
Cảnh Thiên nhanh chóng đi tới, vừa bước qua giường, hình bóng nhỏ bé quấn chặt chăn trên người, hai mắt nhắm nghiền nhăn mày khó chịu tựa đầu vào mép giường mới đập vào mắt anh.
Cô như vậy, ký ức về lần đó không ngừng cuộn trào trong đầu anh.
Sau nghi thức kết hôn, Cảnh Thiên không gấp gáp như người khác, anh ở lại uống với mọi người hẳn đến khi tàn tiệc mới về phòng.
Không ngờ về phòng lại gặp phải sự giận dữ của cô, Ngải Tình thái độ thà chết chứ không chịu chung sống cùng anh.
Kể từ hôm đó Cảnh Thiên đều dọn đồ ra nhà lớn ngủ, mọi người không ai là không biết.
Quy định là quy định, cũng không thể để mãi như vậy, truyền đến tai ông trùm lại là chuyện xấu.
Bốn ngày sau đó, một đám phụ nữ đi đến gõ cửa phòng Ngải Tình dùng lời ngon ngọt để cô mở cửa.
Bọn họ đều vào nói chuyện với cô, cũng kể khổ rằng số phận ai cũng thảm như vậy, còn đem cho cô một ly nước mơ ngâm.
Ngải Tình nghe họ kể trong lòng không khỏi bức xúc, mang tinh thần điếc không sợ súng, đã đến đây rồi thì còn gì đáng sợ hơn, Ngải Tình không chú ý đến chút bất thường của ly nước mơ kia.
Ngải Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-thien-vong/905626/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.